ngoài trừ việc tham ngủ và ăn uống có phần không được tốt cho lắm thì
cũng không gây quá nhiều sức ép cho mẫu thân của nó.
“Tiểu thư, nhanh uống hết bát thuốc dưỡng thai này đi.” Sơ Ảnh cầm bát
thuốc đến cho ta.
Ta nhận, uống một hơi, sau ngày hôm đó cứ cách năm ba ngày Nam
Thừa Diệu lại cho mời Thuần Du Ý vào phủ bắt mạch an thai cho ta, nhưng
ta lại không dựa vào đơn thuốc của hắn.
Mặc dù biết mình làm như vậy là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử,
cho dù y thuật của hắn cao siêu hơn ta rất nhiều nhưng bên cạnh lại có một
Tang Mộ Khanh, trái tim ganh ghét của nữ nhân cùng với chẩm biên phong
(1) là thứ vũ khí đáng sợ nhất, ta không thể không phòng.
Tất nhiên cũng chưa bao giờ dám uống thuốc do thái y mang tới, vì thế ta
âm thầm nhờ mẫu thân tìm một đại phu đáng tin cậy, cách một thời gian lại
đến Tam vương phủ xem mạch cho ta, còn việc thuốc thang, ta đều tự mình
xem qua sau đó do chính tay Sơ Ảnh sắc, không để bất cứ ai động vào.
Điều này, Nam Thừa Diệu tất nhiên là biết, hắn cũng không nói gì, yên
lặng để mặc.
Thật ra Mạnh thái y cũng từng nhận chỉ đến Tam vương phủ chẩn mạch
cho ta, ông ta cũng không hề đề cập đến chuyện ở Dục Thuận điện ngày đó,
mà ta cũng không có hỏi.
Càng như vậy, sự tình lại càng rõ ràng, chỉ là ta không biết, ông ta đem
chuyện ta mang thai tiết lộ với ai, là Ý Dương công chúa hay là Khánh phi?
Mà nếu như là Khánh phi, vậy nàng ta cũng với Ý Dương công chúa và
Đỗ Như Ngâm còn có quan hệ thiên ti vạn lũ thế nào? *ngàn tơ vạn sợi*