DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 622

Hắn thản nhiên gật đầu, Tầm Vân cùng một đám tiểu nha hoàn liền yên

lặng lui xuống, nhẹ nhàng đóng cửa, trong một căn phòng lớn chỉ còn lại ta
và hắn.

Ta âm thầm điều hòa tâm tình của mình một chút, sau đó bình tĩnh nhìn

hắn, nhẹ nhàng mà kiên quyết lên tiếng: “Thần thiếp muốn đi một chuyến
đến Tà Y Cốc, thỉnh điện hạ ân chuẩn.”

Ta nói với hắn, có lẽ Thuần Du Ý đã nói đến việc này với người.

Ta nói với hắn, ta muốn giữ lại đứa bé này.

Ta còn nói với hắn, Tà Y Cốc là một nơi hiểm trở lại được bày bố kỳ

môn độn pháp, người bình thường sẽ không có khả năng đi vào trong, càng
không thể gặp được Tô Tu Miễn.

Mà cho dù là gặp được, cũng không dễ gì mà mời hắn xuất cốc, vướn

vào nơi hồng trần dung tục này.

Điều này, là cái cớ ta nói với hắn, nhưng cũng là suy nghĩ trong lòng ta.

Ngày đó, khi ta nhờ Thuần Du Ý giúp ta nói dối, ta còn nhớ rõ trong ánh

mắt của hắn là vẻ mâu thuẫn đấu tranh, dữ dội đến nỗi làm ta cũng hơi kinh
ngạc.

Còn khi hắn đã gật đầu đồng ý, trong mắt dường như có một chút thư

thái lại như có áy náy đau xót, phức tạp kỳ lạ, nhưng hắn cũng không chờ ta
hỏi thêm gì, mang hòm thuốc nghênh ngang rời đi.

Ta cũng không biết, hắn nói thế nào với Nam Thừa Diệu, nhưng ta biết,

trong một khắc hắn gặt đầu, hắn biết có thể làm được.

Mà ta, cũng không hề lừa hắn, nếu Tang Mộ Khanh vẫn còn trên đời này,

ta nghĩ, nàng cũng hy vọng tất cả mọi chuyện sẽ được làm sáng tỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.