DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 795

Ta đi đến bên cạnh hắn, ngồi xuống, cho hắn một nụ cười nhẹ nhàng:

“Ngươi có biết hiện tại ta không có gì trong tay, vạn nhất không có khả
năng thực hiện thì làm sao?”

“Ngươi có thể.” Hắn thản nhiên nở nụ cười: “Ta chỉ muốn sau này, bất

luận có chuyện gì, cũng không muốn ngươi quá để tâm đến người ngoài,
chỉ lấy bản thân mình làm trọng, sống thật tốt, bình yên qua hết cuộc đời
này, như vậy, khi xuống cửu tuyền, gặp lại tiên sư ta cũng có thể ăn nói với
người. Xem như là điều kiện chẩn kim mà ngươi thiếu ta.”

Lòng ta đột nhiên đau nhói, bàn tay nắm chặt giấu trong ống tay áo,

nhưng nét mặt vẫn tươi cười như trước: “Nghe như ta được lợi quá vậy.”

Hắn cũng cười: “Đồng ý với ta.”

Đôi mắt nóng rực vì đau buốt, xoay người sang hướng khác, âm thầm

thở sâu, sau đó mới bình tĩnh đáp: “Ta đồng ý.”

Sau khi đã ổn định tâm tình của mình, ta mở mắt ra, lại quay đầu nhìn

hắn mỉm cười: “Nhưng, ngươi rõ ràng đã cứu ta rất nhiều lần, lại chỉ cần ta
đáp ứng một lần chẩn kim.”

Ánh mắt hắn trở nên xa xăm, lướt qua rừng Hải Đường phía sau ta, qua

thật lâu sau mới chậm rãi lên tiếng: “Nếu, ta muốn thêm một lần chẩn kim,
Khuynh nhi, ngươi có thể hứa với ta, nếu có kiếp sau, ngươi có thể cùng ta
mỗi ngày mỗi năm cùng nhau ngắm hoa Hải Đường nở.”

Hắn bất chợt đứng lên, không chờ ta trả lời, thậm chí ta còn chưa kịp

nhận ra, hắn đã nhanh chóng điểm huyệt ngủ sau gáy của ta.

Ta cố sức mở to mắt, nhưng lại không thể khống chế cơ thể đang dần mất

đi ý thức, ta cảm thấy mình ngã vào một lồng ngực thoảng mùi hương thảo
dược, khóe mắt rớt xuống một giọt lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.