DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 96

thẳng lên. ”Nhưng mà, có thể nhìn xem nàng ở trước mặt bao nhiêu người
thế này, vừa không đánh mất thể diện của Mộ Dung gia, lại có thể kiềm chế
bản thân để không che lấp hào quang của Khánh Phi, cũng xem như là một
chuyện thú vị.”

Ta buồn bực trừng mắt nhìn hắn, ánh mắt thâm sâu của hắn càng tối sầm

lại, ta lại không quan tâm tìm hiểu, định đứng lên tham dự.

Lại nghe thấy một giọng nói thanh lệ nhanh chóng vang lên: “Nếu nương

nương đã yêu cầu, Diễm nhi liền mạn phép.”

Ta hơi ngẩn ra, Diễm nhi đã chậm rãi bước tới giữa điện, dáng vẻ dung

nhan tao nhã vạn phần.

Khánh quý phi không ngờ nàng sẽ hành động như vậy, sau một lúc ngẩn

người, liền nhanh chóng phản ứng lại, dịu dàng cười nói: “Không biết thái
tử phi muốn dùng loại nhạc cụ gì?” Diễm nhi mỉm cười: “Sáo.”

Lập tức liền có cung nữ mang sáo ngọc đến, Diễm nhi tiếp nhận, cũng

không nói thêm gì, liền đặt ở bên môi thổi lên.

Trong điện nhất thời lặng như tờ, một khúc nàng thổi chính là khúc nhạc

Khánh phi nương nương vừa mới tấu lên, không sai một chút. Chẳng qua là
tiếng sáo của Khánh phi thì mềm mại êm dịu, còn tiếng sáo của Diễm nhi
lại thanh lệ.

Ta nhìn thấy, sắc mặt mẫu thân có chút biến đổi, nhưng đã lập tức khôi

phục lại sự bình tĩnh ban đầu.

Khúc nhạc vừa kết thúc, trong đại điện vẫn như trước vang lên lời tung

hô, Khánh phi nương nương yêu kiều mở lời: “Thiên kim Mộ Dung gia quả
nhiên là danh bất hư truyền.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.