ĐỎ TRỖI DẬY - Trang 233

“À, quả là tuyệt vời.” Tôi dùng giày đá vào một viên đá. “Chào… Ngựa

Hoang. Phù hiệu đẹp đấy. Và ngựa nữa.” Tôi để cô gái biết có một con
ngựa là một chuyện hiếm hoi.

Cô gái nhỏ nhắn, thanh mảnh. Nhưng nụ cười của cô ta thì không. Nó

đầy vẻ giễu cợt. “Mấy cậu trai các vị đang làm gì tận sâu trong nội địa này
vậy? Gặt ngũ cốc à?”

Tôi vỗ vào Lưỡi Hái của mình. “Chúng tôi đã có đủ ở nhà rồi.” Tôi chỉ

về hướng lâu đài của chúng tôi.

Cô gái cố nín cười trước lời dối trá kém cỏi của tôi.
“Chắc vậy rồi.”
“Anh sẽ công bằng với cô em.” Cassius cố ép khuôn mặt tơi tả của mình

nặn ra một nụ cười. “Cô em quả là đẹp mê hồn. Chắc cô em thuộc Nhà
Venus. Hãy đánh anh với thứ được che dưới lớp vải trên yên ngựa của em,
dù nó là gì đi nữa, và đưa anh về pháo đài của em. Anh sẽ là chàng Hồng
của cô em nếu cô em hứa không chia sẻ anh với ai khác và ủ ấm cho anh
mỗi đêm.” Anh ta bước một bước hơi loạng choạng về phía trước. “Và mỗi
sáng.” Con ngựa hoang của cô gái lùi cả bốn vó lại sau cho tới khi anh ta từ
bỏ ý định đánh cắp ngựa cửa cô ta.

“À, có phải anh là kẻ chuyên bỏ bùa không, chàng đẹp trai. Và với cây

chĩa ba đó trong tay, anh chắc cũng là một chiến binh hàng đầu.” Cô gái
chớp chớp mi mắt.

Cassius ưỡn ngực tỏ vẻ tán đồng.
Cô gái đợi anh ta hiểu ra.
Thế rồi anh ta cau mày.
“Chính thế. Ra vậy. Anh biết đấy, chúng tôi không có bất cứ công cụ nào

trong pháo đài của mình ngoại trừ những thứ có liên quan tới vị thần của
chúng tôi, vậy là… nhất định các anh đã chạm trán Nhà Ceres rồi.” Cô gái
cúi người ra trước trên yên với vẻ nhạo báng. “Các anh không có hoa màu.
Các anh chỉ tấn công những người có chúng, và rõ ràng các anh chẳng có
món vũ khí nào khá hơn, nếu không các anh hẳn đã mang chúng bên người
rồi. Vậy là Nhà Ceres cũng ở khu vực này. Nhiều khả năng ở dưới đồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.