ĐỎ TRỖI DẬY - Trang 300

Tôi vội vàng chạy theo cô tới mức không mang theo cả áo khoác lẫn

Lưỡi Hái. Lâu đài đã chìm trong giấc ngủ, chỉ còn những người trực gác.
Chúng tôi hối hả chạy băng qua cổng, quên cả lấy ngựa. Tôi lớn tiếng gọi
những người khác tới giúp. Tôi không để ý xem Lea có làm thế không. Cô
chạy phía trước, dẫn tôi xuống thung lũng hẹp, rồi chạy lên những quả đồi
phía Bắc tới chỗ cái khe trên cao nguyên, nơi chúng tôi nhóm đống lửa đầu
tiên. Sương mù buông dày. Màn đêm tối đen. Và tôi nhận ra mình mới ngốc
làm sao.

Đây là một cái bẫy.
Tôi thôi không chạy theo Lea nữa. Tôi không nói gì với cô. Tôi không

biết liệu chúng có ập tới từ phía sau mình hay không, vì thế tôi nằm bẹp và
lăn xuống một cái rãnh, khiến cho tôi gần như biến mất trong sương mù.
Tôi lấy dương xỉ che lên trên mình. Lúc này tôi đã nghe thấy chúng. Âm
thanh của những thanh kiếm. Của những bước chân và những cây kích gây
choáng. Tiếng chửi rủa. Chúng có bao nhiêu người ở ngoài kia? Lea hốt
hoảng gọi tên tôi. Lúc này cô không còn một mình. Cô đã dẫn tôi tới chỗ
bọn chúng. Tôi nghe thấy gã Vixus ranh mãnh. Tôi ngửi thấy mùi hoa của
Cassandra. Cô ta luôn xoa chúng lên da để át đi mùi cơ thể.

Tiếng chúng gọi nhau vang lên trong màn sương mù. Chúng biết tôi đã

phát hiện ra cái bẫy. Tôi quay trở lại với đội quân của mình bằng cách nào
đây? Tôi không dám cử động. Có bao nhiêu kẻ ngoài đó? Chúng tìm kiếm
tôi. Nếu tôi chạy, liệu tôi có thoát được không? Hay tôi sẽ chết trên đầu một
mũi kiếm? Tôi có hai con dao giắt trong ủng. Chỉ có thế. Tôi rút chúng ra.

“Này, Thần Chết!” Antonia gọi trong màn sương mù. Cô ta ở đâu đó gần

tôi. “Này chỉ huy không biết sợ? Này, Thần Chết. Không cần trốn đâu,
cưng. Chúng tôi không phát điên về chuyện anh ra lệnh cho chúng tôi như
thể anh là vua của chúng tôi. Chúng tôi không phẫn nộ đến mức đủ để cắm
ngập dao vào mắt anh. Không đâu. Cưng à!”

Chúng châm chọc giễu cợt, nhắm vào sự phù phiếm của tôi. Tôi chẳng

bao giờ phù phiếm, song chúng không thể hiểu điều ấy. Một chiếc ủng đặt
xuống ngay gần đầu tôi. Cặp mắt màu xanh lục nhìn xuyên qua màn đêm.
Tôi nghĩ chúng thấy tôi. Không. Là Kính Nhìn Đêm. Ai đó đã cung cấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.