ĐỎ TRỖI DẬY - Trang 335

ngờ. Nhưng nó lại là một cái bẫy, và khi hai người bọn họ bước vào vòng
ánh sáng, thiếu chút nữa chúng tôi đã định ụp bẫy. Thế nhưng nếu đủ khôn
ngoan để đi dọc theo con suối, họ cũng sẽ đủ thông minh để giữ lại một
người trong bóng tối. Tôi nghe thấy tiếng một mũi tên được áp vào dây
cung. Sau đó là một tiếng la. Ngựa Hoang đã hạ kẻ ẩn mình trong bóng tối,
Tôi hạ hai kẻ còn lại. Tôi vùng dậy khỏi đống tuyết, tuyết rơi lả tả khỏi bộ
lông sói của tôi, và tôi đùng cây cung của mình đánh gục hai đối thủ từ phía
sau.

Sau đó, kẻ bị Ngựa Hoang hạ gục ngồi xoa con mắt bị sưng húp bên

đống lửa của chúng tôi trong khi tôi nói chuyện với nhân vật cầm đầu
nhóm. Tên cô ta là Milia. Một cô gái cao ráo, với khuôn mặt dài và lưng
hơi gù. Những mảnh vải rách rưới và những bộ lông thú đánh cắp che phủ
thân hình gầy guộc của cô ta. Người còn lại không bị thương trong nhóm là
Dax. Thấp người, khuôn mặt ưa nhìn, với ba ngón tay đã bị chết cóng vì giá
buốt. Chúng tôi đưa cho họ thêm lông thú, và tôi nghĩ cử chỉ đó làm cho
cuộc trao đổi trở nên khác hẳn.

“Cô hiểu chúng tôi có thể bắt các người làm nô lệ, phải không?” Ngựa

Hoang hỏi, giơ cây gia huy của cô lên. “Như thế các người sẽ trở thành
những kẻ Hai Lần Bội Thề và hai lần bị nhục nhã khi trò chơi nầy kết
thúc.”

Milia không hề có vẻ bận tâm. Dax thì có. Người còn lại chỉ nghe theo

Milia.

“Tao cóc thèm bận tâm. Một lần hay hai lần thì có gì khác nhau,” Milia

nói. Cả ba người đều mang dấu ấn nô lệ của Nhà Mars. Tôi không nhận ra
họ, song nhẫn của họ cho hay họ thuộc Nhà Juno. “Thà mang nhục nhã còn
hơn bầm giập đầu gối. Cô biết bố tôi chứ?”

“Tôi không quan tâm đến bố cô.”
“Bố tôi,” cô này khăng khăng, “là Gaius au Trachus, quan Chánh Án phụ

trách Nam bán cầu Sao Hỏa.”

“Tôi vẫn không quan tâm.”
“Và ông tôi…”
“Tôi không quan tâm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.