DOÑA BÁRBARA - Trang 165

“Những con rê-bu-dôn sẽ lại bay lượn loạn xạ ầm ĩ đây,” lão Juan nói

như vậy khi nghe tin chủ trại Altamira trở về. Từ hôm đó, lão luôn ngó lên
trời, chờ đợi những đàn chim ma quái. Lão cũng đã chuẩn bị sẵn các thứ cần
thiết để đổ vào nồi.

— Gì đấy, Juan Primito? – Những người phu của Doña Bárbara thường

nói như vậy, để trêu lão – Chim vẫn chưa ra à?

— Một con đã về ở đằng kia – Lão trả lời, bàn tay giơ lên che ngang

mày, như thể lão đang trông thấy một vật gì đó trên bầu trời sáng rực.

Tuy vậy, giữa những người phu của trại Miedo, lão Juan lại là một

người xảo trá hơn là đần độn.

Một buổi chiều, lão Juan bỗng reo lên:

— Những con rê-bu-dôn đã về rồi đấy! Lạy Đức Mẹ Đồng Trinh! Bọn

bay nhìn kìa, một bầy chim đang bay đen ngòm cả bầu trời kia kìa!

Nhưng những người biết điều bí mật đó, hiểu rằng không phải lão nhìn

lên trời mà là nhìn vào mặt Doña Bárbara, khi mụ ở trên quận về với một
nếp nhăn dài, một nếp cau có dữ tợn hằn sâu trên trán.

Từ lúc đó, và trong những ngày sau đó, lão Juan luôn phán đoán trước

những cơn điên cuồng hoặc những mưu mô quỷ quyệt của mụ – Chính lão
cũng không thể xác định được đâu là điểm kết thúc của cơn điên cuồng, đâu
là điểm bắt đầu của một âm mưu quỷ quyệt – bằng cách quan sát đường bay
của những con quái điểu ấy, để xem nó khát thứ gì, với đôi mắt… ngờ
nghệch nhìn lên trời, và tinh quái liếc trộm khuôn mặt của Doña Bárbara.

— Phải chăng những con rê-bu-dôn súc sinh này muốn uống dầu và

dấm? Hình như không phải. Bởi vì mỗi khi có việc kiện cáo tranh chấp thì
thường có việc xem xét lại các giấy tờ. Đường bay ấy rất quen thuộc. Hay là
những con chim quỷ quái ấy đến để tìm mật ngọt và mật đắng? Nếu vậy thì
phải là những đường lượn vui vui, và chúng bay rất lặng lẽ… Hừ! Sao lại
không phải là chúng đến để tìm máu nhỉ?!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.