ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 101

“Vic, tôi là Finney đây. Họ đều ổn. Chỉ dao động một chút, có thể họ hơi

say nếu tôi đoán đúng, nhưng nhìn chung vẫn ổn.”

Cả ba người cùng thở hắt ra. Đương nhiên họ vẫn ổn. Đó chưa hẳn là

một mối đe dọa, chỉ là một khả năng.

Cũng chẳng có gì ngạc nhiên rằng sau khi có thời gian để nghĩ về sự kiện

đó, một hoặc cả hai người phụ nữ nhà Sravasti này có khả năng say rượu
thật.

“Thế trông tấm thiệp như thế nào?” Vic hỏi sau một thoáng. Ông quen

biết Finney, thật ra họ đã từng là cộng sự. Eddison không hề nhận ra điều
đó, nhưng ngay sau khi những người phụ nữ nhà Sravasti biết họ sẽ chuyển
nhà tới Huntington, Vic đã tóm tắt cho Takashi Finnegan về vụ án, để có ai
đó đủ gần khi họ cần giúp đỡ trong trường hợp mọi việc tồi tệ hơn.

Nhưng rõ ràng là không ai trong số họ mong muốn mọi việc trở nên tồi

tệ.

“Tấm thiệp được in rõ ràng. Giống như mặt bên ngoài của giấy ăn,” đặc

vụ kia báo cáo. “Bây giờ chúng tôi đang gửi nó tới phòng thí nghiệm, họ sẽ
mở nó ra và kiểm tra thêm. Thật không may, những đóa hoa có thể đến từ
bất cứ nơi nào: tiệm hoa, tiệm tạp hóa, nhà vườn tư nhân, một thành phố
khác, anh biết đấy. Hãy kiểm tra email vì tôi đã gửi anh một bức ảnh chụp
những cuốn nhật ký của cô gái ấy.”

Ramirez nhoài người để quay chiếc laptop của cô về phía Vic cho ông

đăng nhập. Eddison chạy vòng qua bàn để dựa vào. “Chết tiệt, cô ấy không
hề nói đùa,” anh lẩm bẩm khi vừa thấy bức ảnh hiện lên.

Anh chắc chắn trong đời mình anh chưa từng thấy nhiều chồng sách tập

trung lại một chỗ như thế bao giờ.

“Đó mới chỉ là của cô em thôi đấy,” Finney nói, thậm chí Vic còn hơi

nghẹn vì choáng ngợp trước đống sổ. “Còn chồng sổ của cô chị đã được họ
xếp gọn gàng bên cạnh.”

“Thế là anh cũng không có danh mục các loại hoa khác mà cô ấy đã nhận

được,” Vic đoán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.