ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 195

Tôi có thể nghe thấy một tiếng vỗ nhẹ qua điện thoại; tôi cho rằng anh

vừa vỗ trán mình. “Được rồi. Finney sẽ tới ở với cô cho tới khi mẹ cô về
nhà. Hoặc là Sterling và Archer, bất cứ người nào. Đừng tranh cãi về điều
đó. Họ sẽ ở với cô.”

“Tôi không hề có ý định tranh cãi.” Với cách lái xe của ba đặc vụ, họ chỉ

tốn không đến một giờ để từ văn phòng Denver tới đây. Mẹ sẽ không về
nhà trong vòng ba giờ tới. Đôi khi, tôi cảm thấy họ nên có quyền trao trách
nhiệm cho cảnh sát địa phương, lấy những báo cáo từ họ, nhưng tôi không
chắc luật cho phép việc này.

“Tôi sẽ gọi Finney, cần gì cô cứ gọi lại cho tôi được chứ? Cho tôi biết cô

vẫn ổn?”

“Tôi sẽ kiểm tra thông tin và thu thập những manh mối từ bó hoa vừa

mới được chuyển tới cho họ.”

“Tốt.”
Tôi ngồi lại lên ghế với một con dao đặt ở tay ghế và một con dao nữa ở

trên bàn uống nước, máy tính mở trong lòng. Tôi chỉ đi ra ngoài khoảng hai
tiếng hoặc hai tiếng rưỡi, cho nên phần camera ghi hình có thể tách dễ
dàng.

Lẽ ra phải thế.
Người duy nhất tôi nhìn thấy trong camera sau khi các đặc vụ rời đi là

tôi, rời đi rồi quay lại. Như thể không có ai mang bó hoa tới. Tôi xem lại
một lần nữa, chậm rãi, và thấy mười phút khung hình đứng im. Máy quay
được kết nối với wi-fi nhà tôi, lẽ ra nó phải là một mạng lưới an toàn. Nó
không thể bị hack.

Tôi kiểm tra lại thời gian quanh vùng bị đứng hình. Lạy Chúa. Những

bông hoa được đặt ở đó ngay trước khi tôi về tới nhà.

Tôi không nhớ đã cầm lên một con dao, nhưng giờ thì những ngón tay

tôi đang siết chặt cán dao. Tôi không hề đi qua ai tản bộ hay đạp xe, vậy thì
người đặt bó hoa ở đây chắc hẳn phải bước xuống từ một trong những chiếc
ô tô đã đi ngang qua tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.