ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 232

Tôi lật đi lật lại đoạn chị viết về việc chị và mẹ gắn bindi cho tôi, hầu hết

là vì nó chuyển thành một cuộc cãi vã về việc dùng cốc nguyệt san và băng
vệ sinh cùng những thứ linh tinh khác trong kỳ kinh nguyệt, vào ngày thứ
hai trong kỳ kinh nguyệt đầu tiên của tôi, tôi vẫn còn thấy rất bẩn thỉu. Tôi
biết về lý thuyết, và rõ ràng tôi đã trải qua rất nhiều kỳ kinh nguyệt của mẹ
và Chavi, nhưng tôi vẫn không sao quen với cảm giác đó. Không phải chỉ
vì khi đó tôi mới mười hai tuổi. Rõ ràng ở tuổi đó, không có cách nào học
sử dụng cốc nguyệt san không khiến tôi xấu hổ.

Gần về cuối sổ, tôi thấy những bức vẽ được cất trong ký ức từ lễ hội mùa

xuân. Chúng tôi đã tổ chức những bữa tiệc và lễ hội trong khu phố ở nhà
thờ cổ, đôi khi để gây quỹ tu sử và tăng lương cho Frank mà không để ông
biết, đôi khi để làm từ thiện. Đôi khi chỉ để cho vui. Chavi đã dành cả hai
ngày để vẽ mặt và những bức biếm họa, tôi đã giúp những đứa trẻ nhỏ tuổi
hơn kết vương miện hoa và tìm đường thoát khỏi mê cung làm từ đệm cũ.

Đó là nơi tôi nảy ra ý tưởng cho sinh nhật của mình, khi nhìn thấy những

đứa trẻ chạy quanh với hoa và ruy băng.

Tôi để cuốn sổ mở trên bàn, rồi nhoài ra mở ngăn kéo giữa hàng trên

cùng trong tủ đồ của mình. Tôi nghĩ nó được dùng để đựng tất hoặc thứ gì
đó, nhưng tôi đã lót vải nhung để giữ những vương miện hoa từ sinh nhật
mình trong đó. Vương miện của Chavi được kết từ cúc đại đóa, giống như
vòng hào quang tỏa ra quanh đầu, của mẹ là một vòng nguyệt quế lởm
chởm, góc cạnh được kết bằng hoa oải hương khiến bà trông như Nữ thần
Demeter phiên bản da nâu. Còn của tôi làm từ hoa hồng trắng, những bông
hoa to và nặng nề, với ruy băng mang năm sắc độ khác nhau của màu xanh
dương tết xung quanh và buộc lại đằng sau.

Bây giờ nó vẫn nặng y như thế, nhưng hơi nhỏ so với tôi.
Khi chúng tôi tạm nghỉ ngơi trong suốt lễ hội, Chavi đuổi theo tôi giữa

mê cung, cả hai chúng tôi đã cười banh nóc, và khi tôi tìm được lối ra,
Josephine đã bắt tôi và bế tôi xoay vòng vòng cho tới khi Chavi đâm sầm
vào cả hai bọn tôi. Chúng tôi thậm chí không đứng dậy nổi vì cười quá
nhiều, gần như hết hơi mà tràn đầy sức sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.