ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 119

Nàng đã trông thấy đôi má ửng hồng này trước đây, vào một buổi

chiều mưa mùa hè khi Brian đẩy cuốn sách “Trường ca Iliad” về phía anh
ta và nằng nặc bắt anh ta đọc nó. Nàng đã nhanh chóng nói váng lên, phản
đối việc anh trai đã bỏ qua nàng. Thế nhưng sự tổn thương đã rõ. Morgan
đã ném cuốn sách đi trước khi bước những bước dài ra khỏi thư phòng,
không bao giờ quay trở lại ngoại trừ trốn trong bóng tối, nơi anh ta tin rằng
không người nào có thể trông thấy anh ta. Nhưng Sabrina đã nhìn thấy. Và
nàng luôn ghi nhớ điều đó.

Vị mục sư giật nảy mình khi nàng xô ông ta ra khỏi đường đi đến bệ

thờ. Nàng lao đến bên cạnh chồng nàng và nhăn nhở cười tinh quái. “Đã
quá muộn để đổi ý. Giờ thì anh đã bị dính chặt với tôi rồi”.

Có vẻ tay anh ta đã sẵn sàng, nàng liền nắm lấy những ngón tay anh,

nhúng cây bút vào mực, và từ từ dẫn từng nét bút để viết tên anh. Rồi nàng
rút cây bút khỏi những ngón tay hãy còn cứng đơ của Morgan và kí tên
nàng bên dưới với một nét bay bướm.

Vẫn giữ nguyên vẻ mặt cau có, Morgan cúi xuống xem xét cuốn sổ

khó coi và những đường nét trang trí thanh nhã vây quanh tên hai người.
Sabrina rắc một nhúm cát phủ lên trên những chữ kí trước khi mũi của anh
va phải mùi mực mới. Vòng hoa hồng kết của nàng bị lệch, trượt lên một
mắt của nàng.

Morgan từ tốn sửa lại nó. Cảm nhận sâu sắc ánh mắt tức giận từ những

người còn lại trong nhà thờ, Sabrina vẫn mỉm cười rạng rỡ và gắng tỏ ra
mạnh mẽ, mặc dù mỗi lần nàng thử giúp đỡ anh ta thì bản tính bẽn lẽn của
nàng lại trỗi dậy.

*

* *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.