ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 145

hứng của anh ta dội xuống nàng, kì quặc là không hề có hàm ý chế nhạo.
“Người con gái này từ giờ phút này thuộc sự bảo vệ của tôi”.

Đôi mắt xanh nhạt của Enid run run rồi bật mở. Cô gần như tiếp tục

ngất đi với sự kích động mới khi thấy mình được ôm trong vòng tay của
một người con trai cao nguyên với khuôn mặt thiên thần và cái liếc mắt đểu
cáng.

Sabrina quỳ xuống cạnh Enid. “Chị không cần phải đi nếu chị không

muốn, Enid à. Quyền lựa chọn là ở chị”.

Enid rõ ràng đang phải vật lộn với quyết định của cô. Trong suốt cuộc

trò chuyện đẫm nước mắt của hai người vào sáng nay, cô đã hiểu rằng
chính sự hi sinh của Sabrina đã bảo vệ cô khỏi cơn giận của Morgan.

Nuốt nước bọt một cách khó khăn, cô tập trung nở một nụ cười can

đảm. “Dĩ nhiên chị sẽ đi. Đây sẽ là một cuộc phiêu lưu tuyệt vời”. Cô nâng
cánh tay mình lên và đan những ngón tay mình vào những ngón tay
Sabrina. Bóng của Morgan bao phủ lên tất cả bọn họ.

“Chúng tôi sẽ chờ cô trên ngọn đồi trong lúc cô gói ghém đồ”. Morgan

nói. “Ranal, hãy ở lại đây và xem xem cô ấy cần gì”.

“Nhỡ tôi không thích thì sao?” Ranal lầm bầm thật nhỏ khi anh ta đỡ

Enid đứng dậy, còn Morgan nắm lấy cánh tay của Sabrina, sự nhẫn nại
đáng ngờ của anh ta vào phút chót. Nàng chợt nhận ra nàng đang bị lôi đi,
vượt qua các anh trai của nàng, vượt qua cha mẹ nàng, đến với cơn ác
mộng đang nhảy cỡn lên của con chiến mã đang đợi hai người.

“Dừng lại được rồi, Pookah”, Morgan rì rầm, giọng anh ta thấp và dịu

dàng. Hai lỗ mũi của con ngựa phập phồng.

Sabrina nghĩ con ngựa trông y như bị quỷ ám và ngoan cố như cái tên

xinh đẹp của nó. Nàng ném về phía con quái vật đang khụt khịt một cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.