ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 147

bị giao cho cái kẻ xa lạ đáng sợ này. Nàng sẽ không phải rời khỏi đây với
tất cả những gì yêu thương và thân thuộc để lao vào trận đánh với con quái
vật của cao nguyên kia trong chính hang ổ của anh ta.

Papa của nàng nhón chân để hôn nàng. Phút giây cuối cùng nàng đã

ngoảnh mặt đi. Môi của ông đụng phải má nàng, nấn ná trong chốc lát
trước khi ông bước trở lại, chấp nhận sự chối từ của nàng từ khi món nợ
phải trả giá với sự trọng đãi của ông đã gần như làm tan vỡ con gái ông.
Lúc nàng ngồi thẳng dậy trên yên ngựa, cũng là lúc vòng tay của Morgan
thêm xiết chặt, tất cả sức mạnh không chút nhượng bộ của vòng tay ấy đã
giữ cho nàng khỏi vỡ vụn thành muôn ngàn mảnh nhỏ.

Anh ta giật dây cương. Dougal vội bước lên và níu lấy bắp chân trần

của anh ta. Đôi mắt xanh sẫm của ông gắt lên lời đòi hỏi. “Hãy chăm sóc
con bé. Hoặc là cậu sẽ phải chịu trách nhiệm trước tôi đấy”.

Morgan không đáp lại hay tỏ ý tranh cãi với lời hăm dọa của cha nàng.

Anh ta chỉ đơn giản thúc con ngựa bước đi. Sabrina chỉ dám quay lại nhìn
một lần trước khi họ vượt qua những cánh cổng của trang viên. Cha mẹ
nàng ôm chặt lấy nhau, chặt đến nỗi không biết là người nào đang đỡ cho
người nào nữa. Nàng biết rằng thời gian trôi đi, hai người rồi cũng sẽ bình
tâm trở lại. Họ đã có nhau rồi. Chỉ có nàng là phải bước tiếp một mình.
Nàng đã bị cướp đi vĩnh viễn giấc mơ thời con gái của nàng về một tình
yêu vững bền như cha mẹ nàng. Cha nàng đã phá hủy giấc mơ đó với sự
nhẫn tâm trái ngược hoàn toàn với tất cả mọi điều nàng đã từng tin tưởng ở
nơi ông.

Khi họ rời xa khỏi chòi canh của những bức tường quanh trang viên,

cơn gió lạnh sau cùng đã đem đi hơi thở của nàng. Giọt nước mắt lăn chầm
chậm xuống má nàng rồi vỡ òa như viên kim cương tan chảy dưới bàn tay
của Morgan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.