ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 162

Như thể lãng quên sự hiện diện của nàng, Morgan tháo chiếc ghim cài

khỏi áo choàng của anh ta và bắt đầu cẩn thận gỡ những tấm vải và đường
xếp của nó. Sabrina như bị dán chặt vào hành động vô thức của anh ta. Anh
ta giũ tấm áo choàng khỏi bờ vai. Ánh lửa liếm vào những phiến mỏng của
đường gân và cơ bắp trên ngực anh ta. Tấm vải choàng len dần trượt xuống
quá phần bụng chắc nịch và nàng cố nín thở giống như đứa trẻ vào buổi
sáng của Lễ Giáng sinh, háo hức xem xem báu vật mới mẻ nào sẽ được
khám phá vậy.

Nhưng do không hề được báo trước lúc tấm khăn choàng trượt xuống

thành một đống dưới chân anh ta, Sabrina đã nhận được nhiều hơn thứ nàng
hằng mong ước, hơn rất nhiều.

Khi Morgan trần trụi bước về phía chiếc giường, nàng khó nhọc nhìn

chằm chằm vào bức tường nơi ánh mắt nàng băng qua với nỗ lực cao độ.
Chiếc giường kêu cọt kẹt dưới sức nặng của anh. Tiếng rên lên mãn nguyện
của anh ta khiến chân tóc ở gáy nàng ngứa râm ran.

“Không lên giường sao, cô bé?”

“Không”, nàng vội trả lời, chộp lấy bất cứ lý do nào để không phải đặt

bản thân lên bệ thờ của con thú hoang lộng lẫy đó. “Tôi sẽ không ngủ ở
đấy. Không ở trên cùng những tấm ga trải giường như... cái người đó... cái
người đàn bà đó”.

Anh ta lẩm bẩm. “Tùy cô”.

Nàng chỉ dám hé mắt nhìn qua vai. Dường như chẳng mấy bận tâm

đến nơi nàng ngủ, Morgan cuộn tròn người quay lưng về phía nàng rồi kéo
tấm mền tả tơi lên che cơ thể khỏa thân của mình.

Nàng cứ đứng vậy một lúc lâu, hy vọng anh ta sẽ bình luận gì đó trước

những điều động chạm đến lòng tự trọng của nàng. Hai đầu gối nàng bắt
đầu đau nhức, bởi vậy nàng cởi chiếc áo choàng lông thú ra và làm thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.