ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 174

thoát vĩnh viễn, bỏ lại Sabrina Cameron phải trả giá cho hành động gian ác
của hắn.

Anh đấm mạnh xuống ghế. Dù sao cũng chết tiệt cái thị tộc Cameron

ấy đi! Ngay cả khi anh nên để tang cho cha của mình, tất cả những gì anh
có thể thấy là khuôn mặt của Sabrina và khoảnh khắc nàng tin rằng anh sẽ
đánh nàng. Cô bé ngốc nghếch đó tưởng rằng anh có thể giết nàng bằng
một cú đánh sao?

Morgan chưa bao giờ đánh một phụ nữ, ngay cả khi bị xúi giục khủng

khiếp tới mức nào. Từ khi anh học được cách không sử dụng sức mạnh của
mình mà không suy xét – đó là lúc anh mười bảy tuổi, trong khi đang đứng,
ngực căng phồng và máu chảy ròng ròng từ chiếc mũi gãy, trên thi thể nhàu
nát của một thành viên trong thị tộc từng là bạn anh. Cha anh đã khiêu
khích một cuộc cãi vã không nguy hại bằng cách chế nhạo đối thủ của
Morgan khiến cậu ta điên lên. Bị báo động trước cơn khát máu bùng lên
trong mắt bạn, Morgan đã cố gắng kết thúc cuộc đấu đơn giản trước khi
một trong hai người bị thương. Nhưng cú đòn đơn giản tung ra chỉ nhằm
mục đích đó lại phản bội lại ý muốn của anh, và nó đã kết thúc bằng cuộc
đời của bạn anh.

Lúc đó Angus đã xông lên vỗ vào lưng anh để chúc mừng. và lần đầu

tiên, Morgan đã hất văng tay của cha anh ra và đứng vượt lên trước ông, hai
nắm tay xiết chặt trong cơn thịnh nộ. Sự sợ hãi lóe lên trong đôi mắt Angus
đã khiến Morgan lảo đảo vượt qua đám đông để tìm nơi yên tĩnh, nơi anh
có thể làm dịu cơn sóng đang cuộn lên trong lòng cũng như trong đầu anh.

Tiếng bước chân tập tễnh vang lên trên sàn bẩn thỉu bên cạnh anh.

Morgan không hề quay lại. Chỉ một người duy nhất dám xâm phạm nơi ẩn
náu của anh thôi.

“Bà có đau buồn khi ông ấy ra đi không, Eve?” anh hỏi dịu dàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.