ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 179

Pugsley nghiêng đầu khi nàng bước qua nó. Nàng sẽ nguyền rủa nếu

nàng không thấy một tia đói khát nào nhòe nhoẹt trong đôi mắt nhỏ xíu tròn
trịa của nó.

“Đừng cáu nhé, Pugsley. Mày sẽ có những khúc xương của tao để gặm

sớm thôi”.

Nàng với tay lấy chiếc gương từ chiếc rương chứa toàn đồ trang điểm,

mong chờ sẽ thấy một chiếc đầu với đôi má trũng hiện ra. Song hình ảnh
phản chiếu của nàng trông rất khác với so với cái đã bày ra trước mắt nàng
sáng nay. Một dải lụa dát đá quý khiến vầng trán nàng thêm duyên dáng.
Dấu vết tươi màu của cơn giận làm biến đổi đôi má nàng. Đôi mày ngài của
nàng nhíu lại thành một đường cong ghê rợn.

Nàng ném phịch chiếc gương xuống bàn trang điểm. Nàng là người

nhà Cameron, vì Chúa! Nàng sẽ bị nguyền rủa đến chết nếu nàng để những
cái tên man rợ đi chân đất đó giữ nàng làm tù binh trong chính giường ngủ
của nàng! Cách đây rất lâu họ được học rằng lâu đài MacDonnell này có
một bà chủ.

Lao ầm ầm về phía cánh cửa, nàng giật mạnh nó... rồi ló đầu ra và ngó

nghiêng cả hai phía trước khi nhón chân bước ra hành lang.

*

* *

Khi Sabrina đang len lén đi về phái cầu thang thì một tiếng khóc ré

lên, nửa bị nghẹt lại, làm đông cứng hai chân nàng. Nhíu mày trước âm
điệu quen thuộc, nàng rón rén bước về phía cánh cửa bị đóng gần nhất. Một
tiếng rên rỉ yếu ớt xé tan không gian tĩnh mịch. Mồ hôi lạnh túa ra trên
khắp làn da của Sabrina khi nàng nhận ra âm thanh đó giống hệt tiếng khóc
đầy sợ hãi của Enid khi chị ấy bị dồn vào góc bởi con nhiện ở trang viên
Cameron.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.