ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 189

Morgan cần một khoảng thời gian để cảm nhận những điều mới mẻ

nàng đem đến cho căn phòng này. Chỉ trong một vài giờ ngắn ngủi, nàng đã
biến một cái hang cô độc, u ám thành cung điện xứng với một chàng hoàng
tử, hoặc một công chúa. Nụ cười nhẹ nhàng phảng phất qua gương mặt anh.
Có vẻ như cô gái này đã thừa hưởng đôi bàn tay khéo léo của mẹ mình.

Nụ cười của Morgan làm cho Sabrina cảm thấy sợ hãi. Đôi chân nàng

tự động lùi về phía sau, tránh xa tầm tay của anh.

Mùi hương trong lành tràn ngập giác quan của Morgan, xua đi những

kí ức về mùi phụ nữ lẫn với mùi hôi cùng khói than nồng sực để thay thế
bằng hương thơm của những bông hồng. Sự vui sướng chỉ chực tràn ra
khắp cơ thể anh. Anh muốn lôi thanh gươm Cameron xuống và vung nó lên
để nhảy theo một vũ điệu hoang dã. Anh muốn ôm lấy Sabrina và xoay tròn
cùng nàng. Anh muốn bế xốc nàng lên giường ngay bây giờ, muốn chiếc
giường cổ xưa phải oằn mình chịu sức nặng của hai người. Nhưng không
được, anh phải che dấu cảm xúc của mình bằng cách duy nhất mà anh biết
– hành động.

Hắng giọng một cách cục cằn, anh sầm mắt lại, hy vọng nó có đủ độ

uy nghiêm cần thiết để đe dọa nàng. “Như tôi nhớ, cô bé, cô đã hứa với tôi
một điều khi tôi đồng ý cứu cô chị họ của cô”.

Cuối cùng thì anh ta cũng đụng đến, Sabrina nghĩ thầm, tự trách mình

vì lời hứa ngu ngốc. Nó cũng giống như một đòn đạp vào chân nàng, hoặc
như một con rắn đang trườn lên lưng nàng vậy. Liệu nàng có thể đặt niềm
tin vào lòng nhân từ của người đàn ông này được không? Giọng nói của
nàng vang lên trong đầu như ám ảnh nàng. “Tôi sẽ làm bất cứ việc gì anh
yêu cầu”.

Nàng lùi thêm một bước tránh xa anh. “Này, Morgan, đâu cần phải vội

vã như vậy...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.