ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 193

Sabrina tiến lại gần tảng đá làm từ máu và thịt ấy một cách dè dặt,

không tài nào quên được nhịp đập trái tim mạnh mẽ và ấm áp ẩn dưới làn
da rám nắng của anh. Nàng cắn nhè nhẹ lên môi. Cố gắng thở sâu lấy dũng
khí, nàng nhắm mắt, mím môi và hôn lên... áo khoác của anh.

Phát bực, nàng lôi mấy sợi len dính lên môi ra và quyết định thử một

lần nữa. Nhưng ngay cả khi đã vươn cổ hết cỡ và nhón chân lên, nàng vẫn
không thể làm được gì ngoài việc húc vào cằm anh. Morgan vẫn trơ trơ
mặc kệ, thậm chí còn há miệng ra ngáp một cách lười nhác.

Quyết tâm lay chuyển Morgan, Sabrina kê một chiếc ghế đẩu và leo

lên. Miệng Morgan khép chặt một cách nghiêm nghị, nhưng ánh mắt anh
sáng lên tinh nghịch. Nhớ lại những bài học của mẹ về đêm tân hôn, mặt
Sabrina giãn ra. Ôm lấy khuôn mặt nghiêm nghị của anh, Sabrina đặt môi
mình lên môi anh. Những đường nét rắn chắc, khô khan tách ra với sự ngọt
ngào của nàng, nàng dùng lưỡi của mình trêu ghẹo đôi môi anh.

Tiếng kêu của Morgan hòa với tiếng gió ù ù bên tai nàng. Đất trời

chao đảo, nhưng Morgan đã kịp ôm lấy Sabrina trước khi nàng ngã. “Có
chuyện gì vậy? Cô bị ốm sao?”

Nàng cười run run, cố gắng bám vào anh.

“Không, tôi chỉ đói thôi. Ngày hôm nay tôi chưa ăn gì hết”.

Mặt anh sầm lại vẻ không hề hài lòng chút nòa. “Đô khốn Alwyn. Con

mụ lười nhác đó đã được lệnh đưa bữa ăn đến phòng của cô rồi mà”.

Sabrina chẳng làm gì hơn ngoài việc nhướn cong một bên lông mày

trước khi anh gật đầu ngại ngùng thừa nhận đó là một ý tưởng tệ hại ngay
từ ban đầu.

Anh nhẹ nhàng đặt nàng xuống. “Tôi sẽ mang một số đồ ăn đến đây

ngay bây giờ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.