ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 225

phong tục và văn hóa nhỉ. Nếu người chồng cư xử tệ và xúc phạm đến
người vợ thì họ sẽ không chúc nhau ngủ ngon đâu”.

Phải mất một lúc anh mới hiểu nàng đang nói gì. Sau đó anh bước một

bước dài tới trước mặt nàng và nâng nàng lên ngang vai mình. Miệng anh
từ từ cuốn lấy nàng, lưỡi anh khuấy đảo nhẹ nhàng cho đến khi anh cảm
thấy thân hình nàng dần chìm vào giai điệu đen tối và rạo rực anh vừa tạo
ra. Sự cuốn hút trong nụ hôn của anh làm Sabrina mộng mị, quên mất lời
cảnh báo của Eve.

“Tục lệ ngu ngốc”, anh nói thẳng, rồi thả nàng xuống sàn. “Chúc ngủ

ngon, bé con”. Anh đóng cửa nhẹ nhàng như thể chế giễu những tiếng trống
ngực của Sabrina.

“Chúc ngủ ngon, Morgan”, nàng thì thầm gần như trong im lặng.

“Chẳng có gì ngạc nhiên khi anh ta gọi mình là bé con cả. Anh ta rõ ràng
không nhớ nổi tên mình”.

Pugsley bò ra từ gầm giường sau những câu nói vừa rồi của nàng.

Sabrina ném một góc khăn trải bàn trùm lên chiếc ấm trà sứt mẻ, cảm

thấy phát ốm trước hình ảnh của nó. Có phải Eve đã đúng không? Morgan
không khác gì bố anh ta cả? Vẫn còn nuôi dưỡng thứ tình cảm mê đắm với
mẹ nàng sau bằng đấy năm? Nàng lục lọi kí ức của mình, tìm kiếm gương
mặt Morgan, dần dần mường tượng ra thằng bé con ngày nào say mê nhìn
Elizabeth.

Sabrina ôm chặt lấy bụng mình để chặn cơn đau đang âm ỉ quặn lên.

Thật mỉa mai là nó không buông tha nàng. Khi nàng đang chống tay lên
cằm mà nhìn Morgan đầy ngưỡng mộ thì anh ta lại say sưa nhìn mẹ nàng
với một cái nhìn thành kính và say mê.

Lúc đó nàng nghĩ điều đó chẳng là gì cả. Vì tất cả mọi người đang chú

ý đến Elizabeth. Tiếng hát của bà là nhịp đập nhẹ nhàng, là trái tim của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.