ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 223

Đặt bông hồng bằng sứ lên bàn, anh xoay người đứng đối diện với

nàng, gần đến nỗi có thể cảm nhận được hơi thở của nàng qua làn da nơi
ngực anh. Nhẹ nhàng và ngọt ngào, khác hẳn những ngón tay của Alwyn.
Nàng vẫn cúi đầu cố gắng tránh ánh mắt của anh.

“Tôi không nghĩ rằng cô sẽ đọc cho tôi nghe câu chuyện mà cô đã

hứa, về người phụ nữ xinh đẹp tên là Deliah ấy...”

“Tôi cũng thế”, nàng nói nhỏ.

“Thế còn một ván cờ thì sao? Tôi sẽ không ném bàn cờ đi nữa đâu.

Cho dù cô có đánh thắng tôi lần nữa”.

Sabrina lắc đầu. Im lặng lại bao trùm hai người.

Morgan vò vò mái tóc ẩm ướt của mình, cảm thấy nỗi ân hận đang

dâng lên trong lòng. Anh thả mình xuống chiếc ghế bành.

Sabrina quyết đinh sẽ không dễ dàng tha thứ cho chồng nàng, vì thế

nàng sẽ tự làm vừa ý bản thân. Mặc kệ Morgan trên chiếc ghế của anh ta,
nàng ngồi lên một chiếc ghế khác và bắt đầu chơi một bản nhạc bằng cây
đàn hạc. Nghiêng nghiêng mái tóc, nàng thể hiện giai điệu vừa ngọt ngào
vừa chua xót mà Fergus vừa dạy nàng.

Nàng cố gắng bỏ qua sự có mặt của Morgan nhưng thất bại. Ngay cả

khi bất động và im lặng, người đàn ông ấy vẫn tỏa ra sự mạnh mẽ trong
khắp căn phòng này. Một thân hình ột mét chín không dễ có thể bỏ qua,
thêm vào đó là nét hấp dẫn khiến nàng không thể quên.

Nàng nhìn lên anh. Giọng nàng ngắt quãng, giọng run run khi hát đến

khúc ca của người thiếu nữ bị người tình phụ bạc. Khao khát làm cho cổ
họng nàng nghẹt lại. Mắt Morgan nhắm nghiền, mi mắt giãn ra rủ xuống
má. Đôi chân anh duỗi ra thoải mái, chiếc áo khoác bị lật lên để lộ bắp đùi
rắn chắc vẫn còn dính bụi sau một ngày vất vả. Ánh mắt của Sabrina như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.