ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 222

“Ồ, Alwyn”, giọng của nàng trở nên chậm rãi và u tối, khác hẳn với

ánh mắt dữ dội của nàng. “Anh tin Alwyn đúng không? Dù sao thì cô ta
cũng là một người MacDonnell? Chứ không phải là một kẻ Cameron dối
trá và ranh ma như tôi. Và anh cùng với nàng Alwyn thân yêu của anh đã ở
đâu khi bản cáo trạng của tôi được hình thành vậy?”

Morgan bắt đầu cảm thấy nóng bừng cả mặt, cảm giác tội lỗi và xấu

hổ khi nhớ lại những cái vuốt ve đầy thèm khát của Alwyn. Sabrina cảm
thấy nặng nề và bị xúc phạm.

Anh vội vã thề thốt. “Tôi thề không động một tay lên người cô ta. Tôi

thề đấy”.

Sabrina dường như không nghe thấy. Một tiếng cười run run yếu ớt

thoát ra khỏi nàng. “Đáng lẽ tôi không nên tưởng tượng quá nhiều phải
không? Tại sao anh phải tin tưởng tôi cơ chứ? Nhà Cameron có từ bỏ một
việc xấu xa gì đâu, hạ sát khách trong bữa tiệc tối, đầu độc chú rể... Cũng
chẳng mất chút sức nào khi tưởng tượng việc tôi đi lại với người trong họ
tộc nhà anh đúng không?”

Nàng quay lưng lại với anh, đôi vai mảnh mai lặng im giấu đi sự tức

giận trong lòng. Morgan miễn cường lắc đầu trong ngưỡng mộ. Sabrina
khiến tất cả giận dữ lẫn ghen tuông trong người anh quay ra chống lại anh.
Không một ai trong thị tộc dám cao giọng với anh mỗi khi tức giận, nhưng
một lần nữa chỉ một hiểu lầm với người con gái này cũng đủ để chứng
minh tất cả bọn họ là một lũ nhát gan và anh, là một thằng ngu si đần độn.

Anh nhặt bông hồng bị vỡ ra từ ấm trà. Ôi, giá mà anh có thể ngừng

suy nghĩ về lời buộc tôi ngu xuẩn đó. Anh đã luôn lao vào mọi thứ mà
không hề tính toán đến cái giá phải trả của nó, phá hủy những gì mong
manh và quý giá nhất bởi cái tính vụng về cẩu thả của mình – cuộc sống
của mẹ anh, bông hồng Belmont và lòng tự trọng của Sabrina.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.