ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 240

nghi ngờ. Nàng túm lấy vạt váy rách nát rồi bước chầm chậm theo lối đi
anh đã bỏ qua.

“Tôi không phải mẹ tôi. Tôi không thể cư xử giống bà ấy. Tôi không

thể chịu đựng được việc lịch sự với những kẻ ngốc, tôi chưa bao giờ trông
thấy lớp đăng ten trong những bông hoa li ti thêu trên ga trải giường, nơi
không ai được trông thấy chúng, và một phòng tranh đầy những quý bà
không nói chuyện gì ngoài những vấn đề về chuyện những đứa trẻ và công
việc thêu thùa buồn tẻ khiến tôi chán tới mức bật khóc”.

Nàng xoay người, liều lĩnh tỉnh bơ vượt qua anh. Morgan nhắm mắt

lại, đầm mình trong hương thơm mái tóc xõa của nàng. Nó tấn công anh
còn mạnh mẽ hơn rượu uytxki, khiến anh như không còn đứng vững.

“Lời nguyền của những bông hồng”, anh lầm bầm thật nhỏ.

“Những bông hồng!” Sabrina vồ lấy cụm từ ấy như thể anh ném cho

nàng một chiếc dây thừng giữa cơn bão biển. “Sao thế, chính là nó đấy!
Mama muốn những bông hồng của bà được nhập vào từ Anh. Bà muốn
chúng được gây giống và lưu truyền lâu hơn cả phả hệ của Pugsley. Bà
trồng chúng với những sự sắp đặt chính xác, và nếu một trong số chúng
dám nổi loạn, ngay cả chỉ để vươn dài những phiến lá gai góc về phía mặt
trời, chúng sẽ bị cắt!” Sabrina hớp lấy không khí trước hình ảnh tưởng
tượng về một cây kéo lớn. “Bà đã cắt lìa đầu chúng xuống”.

Một sức nặng kì quặc đè nặng trong ngực Morgan. Đôi mắt của

Sabrina rạng ngời. Một nụ cười đăm chiêu vui đùa trên môi nàng. Đó là
cảnh tượng y hệt như anh đã nhìn thấy trên gương mặt nàng khi lần đầu tiên
nàng hướng mắt lên lâu đài MacDonnell, cảnh tượng đó đã phá hủy anh khi
anh còn là một đứa trẻ.

Chất giọng đậm chất Scotland của nàng sâu hơn, nhiều âm luyến bóng

bẩy chính xác hơn gọng của mẹ nàng, khiến cho âm thanh phát ra từ nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.