ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 251

thời gian để tuyết đọng lại trên những chiếc áo khoác lông. Cơn gió đã hãm
lại nhiều, để bầu trời có thêm thời gian vo tròn những tinh thể tuyết. Tuyết
làm chậm bước chân của họ, nhưng cũng khiến nhịp đập đau đớn trong trái
tim Sabrina càng trở nên dữ dội.

Căn chuồng ngựa yếu ớt run rẩy nằm dưới tán che dày tuyết của một

cây thông. Sabrina và Enid trao đổi một ánh mắt nhìn lo lắng trước khi mỗi
người giật một bên cánh cửa gỗ dày và thô ráp. Một mùi ẩm ướt, nồng nồng
tràn vào khứu giác, xen lẫn những tiếng khụt khịt mơ ngủ của đám ngựa.
Con Pugsley gầm gừ rồi bất chợt sủa lên cảnh báo, bất thình lình một ánh
sáng ma quái rạch đôi màn đêm.

Chuồng ngựa đổ sụp xuống trong sự hoảng loạng của hai người và bầy

ngựa gõ móng điên cuồng.

Cùng một ý nghĩ, họ đóng sập cánh cửa và tì lưng vào đó. Cả cánh cửa

rung lên bần bật.

“Pookah”, Sabrina thì thào, cố gắng bịt mõm con Pugsley đang chực

sủa lên ăng ẳng.

Kế hoạch đánh cắp một con ngựa để chạy trốn bị phá sản, họ lê bước

đi quanh và cảm thấy mệt mỏi, run rẩy bên dưới những bức tường của tòa
lâu đài. Một biển tuyết trắng xóa nuốt trọn lấy bãi thạch nam xa xa phía
dưới. Những cơn gió gào rú từng hồi trong khoảng không, hất tung chiếc
mũ trùm đầu của Sabrina và tước đoạt những giọt nước mắt của nàng một
cách hung hãn. Con đường dẫn về Cameron quấn quanh chân núi như một
dải thủy tinh mong manh.

“Không phải chỉ có một cách xuống núi đấy chứ?” Enid ngần ngại hỏi.

“Chắc chắn rồi”, Sabrina nói chắc chắn hơn nhiều cảm giác hiện thời

của nàng. “Chúng ta đang ở trên một ngọn núi đúng không? Chúng ta sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.