ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 252

thoát khỏi đây vào sáng mai. Chúng ta sẽ được an toàn và ấm áp bên lò
sưởi của thung lũng Cameron”.

Được sự cổ vũ tinh thần, họ hăng hái tiến về khoảng tối đang vẫy gọi

ở phía bìa rừng. Nhưng trái với quyết định của mình, Sabrina tự cho phép
nàng quay lại nhìn tòa lâu đài MacDonnell một lần cuối.

Với bàn tay kì diệu của mình, bà Chúa Tuyết đã rải một thảm tuyết

dày lên những công trình đã đổ nát, che giấu đi những vết rạn và sự xấu xí
thô kệch do bàn tay con người, vốn đã trở thành kỉ niệm vinh quanh của
một công trình hùng vĩ thời xa xưa. Ánh lửa nhấp nháy trên những cửa sổ
rải rác, nhấp nháy như đôi mắt vui mừng trong đêm đen. Với ánh sáng mờ
ảo, chúng trở nên lãng mạn và thanh thoát, một vương quốc phù hợp với
một chàng hoàng tử cục cằn như Morgan.

Enid phẩy tay, “Nếu em không đi tiếp thì em sẽ có khả năng biến

thành vợ của Lot[1] cho mà xem.

“Em không xứng đáng với điều đó đâu”.

Nàng sẽ không được đền đáp gì cả nếu ngày mai Morgan tóm được

nàng, đôi chân nàng ngập trong tuyết, khuôn mặt đóng băng trong mong
mỏi thương yêu. Nàng rời ánh mắt mình khỏi tòa lâu đài. Ôm chặt lấy
Pugsley vào lòng, nàng lao mình về phía khu rừng, quyết tâm từ lúc này sẽ
chỉ nhìn về con đường phía trước, không nhìn lại con đường cô đơn và lạnh
lẽo phía sau lưng mình nữa.

*

* *

“Chị đã từng nhìn thấy hai đứa trẻ ăn xin bị chết cóng trong một ngõ

hẻm”, Enid nói, luồn dưới một nhánh chây đầy tuyết. “Thực sự rất khủng
khiếp. Khuôn mặt và cái miệng của chúng bị thâm đi. Chị phát hiện ra rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.