ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 258

Morgan đảo mắt hướng lên trời rồi chắp hai tay sau lưng. Giọng anh

điềm nhiên đến nhức nhối. “Thưa cô Belmont, tôi đã rất kiên nhẫn với sự
can thiệp của cô vào cuộc hôn nhân của tôi, kể cả tôi đã tha thứ cho sự nghi
ngờ về cố gắng vụng về của cô trong việc ám sát tôi.” Enid tái nhợt. Anh
hướng về Sabrina bừng lên với ánh sáng khủng khiếp. Nàng bắm chặt lấy
Enid, cảm giác hai đầu gối đông cứng vì lạnh của mình đang tan ra dưới
sức nóng của đôi mắt ấy. “Nhưng không một ai, dù cả cô lẫn đôi quân nhà
Cameron hay tên quỷ nào có thể ngăn cản được việc tôi ở cùng với vợ tôi
đêm nay”.

Nói xong Morgan cúi xuống và gần như nâng bổng Enid lên vai anh.

Ranal lảo đảo đỡ lấy cô khi Morgan thả cô xuống. Con Pookah né hàm răng
đang cạp không khí liên hồi của nó ra một bên. Ranal ráng sức đẩy Enid lên
lưng ngựa trước. Enid vội vàng lôi chiếc khăn tay từ áo choàng của cô và
trao cho Sabrina một cái vẫy khe khẽ đầy đau khổ khi Ranal thúc con ngựa
bước đi. Và họ cứ thế tan dần vào những rặng cây, bỏ lại nàng trơ trụi một
mình với chồng nàng.

“Anh không định...?” Nàng hỏi, bước lùi khỏi anh.

“Có đấy”.

Anh làm thật.

Sabrina nảy lên trên vai anh, hai bàn tay nắm chặt giống như nàng có

thể làm cách nào đó phủ nhận cảm giác bị sỉ nhục vì bị vác đi không khác
gì một bao củ cải như vậy. Nhưng khi anh bước những bước dài khiến nàng
như bị hất văng vào những đụn tuyết đang bị gió cuốn đi, anh liền xốc lên
để giữ chặt mông nàng trên vai anh. Hơi nóng từ hai bàn tay chiếm hữu của
anh gờ trên chiếc áo choàng ướt đẫm xộc thẳng đến những đường cong dễ
bị tổn thương của nàng.

“Kế hoạch của em làm tôi ấn tượng đấy, cô bé”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.