ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 284

Trong khi đó Morgan thấy Sabrina cuống cuồng tìm manh mối trên

khuôn mặt những người trong thị tộc của anh để tìm lời giải thích cho
những hành vi lạ lùng của bọn họ. Anh biết nàng đã tìm thấy thứ gì. Đó là
điều anh thường xuyên thấy trên gương mặt bọn họ và chính bản thân anh –
lời hứa hẹn quả quyết rằng cái chết sẽ tới, thô bạo và không thể cứu vãn
như thứ máu tanh một khi đã thấm vào mặt đất khô cằn.

Nàng dán lên môi một nụ cười yếu ớt rồi nắm chặt vạt váy. Khi

Morgan nhận ra nàng định làm gì, lời nguyền rủa của anh bật thành lời
khẩn cầu chết lặng.

Cảnh tượng thân thể nàng nằm nhăn nhúm trên tuyết, ngực loang lổ

máu bởi một lưỡi gươm hay một viên đạn gần như khiến anh loạng choạng.
Nhưng anh vẫn gượng mình để tiếp tục di chuyển, tiếp tục thu dần khoảng
cách giữa hai người. Chỉ thêm một đoạn ngắn nữa thôi là anh có thể đặt tay
lên vai nàng.

Anh gập tay lại mà không hề nhận ra rằng Sabrina đang lao về phía

trước, mang bản thân nàng vào tầm ngắm của mọi loại vũ khí đang chĩa về
kẻ đưa tin từ nhà Cameron.

Nàng cố tỏ vẻ vui tươi bằng giọng nói của nàng. “Sao thế, mọi người

nhìn này! Đây là Cadem Cameron đây mà! Fergus ơi? Ranal? Lại đây gặp
em họ Cadem của tôi đi. Cậu ấy là con thứ hai của chú họ xa của tôi.
Chúng tôi là bạn từ thưở nhỏ, phải vậy không Cadem? Cậu mang thư đến
hay chỉ ghé thăm thôi?”

Dây cương lẩy bẩy trong đôi bàn tay run rẩy của cậu bé. Mặt cậu ta trở

nên trắng bệch bên dưới mái tóc đen bù xù, và mặc cho cái rét kinh người,
mồ hôi vẫn đổ ra lên trên làn da mặt của cậu ta. Giọng nói sượng sùng của
cậu ta vỡ vụn. “Tôi m...m...m...ang một lá thư, thưa cô Sabrina. Và, ơ, tôi
không tìn tôi có th...th...th..ời gian để ở lại chơi đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.