ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 286

Morgan chĩa ánh mắt dữ tợn quanh sân trong và thấy tất cả vũ khí đã

được ngượng ngùng bỏ xuống và tra vào vỏ. Rồi anh quay cái quắc mắt
tương tự lên cậu bé cưỡi ngựa, thách cậu ta dám phản đối lại anh. “Vợ tôi
và tôi nhất định giữ cậu ở lại”. Anh nâng một chiếc lông mày trong điệu bộ
đáng ngại lên. “Cậu không định làm phật ý phu nhân tôi đấy chứ?”

“Ôi, không đầu, thưa ngài. Một chút cũng không đâu.” Cậu bé cuống

quýt trượt khỏi lưng ngựa, vội vàng đến mức gần như mất thăng bằng.
Morgan lập tức giúp đỡ cậu ta. Nhớ đến mục đích của mình, Cadem mò
mẫm trong chiếc túi da rồi rút ra một cuộn giấy da dê màu kem được niêm
phong với con dấu của thủ lĩnh Cameron. “Cái này là từ cha cô. Thưa cô
Sabrina”.

Quên luôn nguy hiểm, Sabrina với tay qua vai Morgan và chộp lấy lá

thư từ tay Cadem. Vẻ mặt cồn cào của nàng xé toạc trái tim Morgan. Khi
nàng đọc những chữ khó hiểu ở lớp bao bên ngoài, anh thấy hi vọng nhen
lên rồi chết lịm trong đôi mắt tuyệt đẹp của nàng.

Nỗi thất vọng khiến giọng nói của nàng thẫn thờ. “Nó không dành cho

tôi. Nó dành cho thủ lĩnh MacDonnell”.

Nàng đưa cho Morgan bức thư rồi quay người bước đi. Khi Sabrina

vượt qua, những người trong thị tộc MacDonnell lấp ló bước ra từ chỗ ẩn
náu của họ, gương mặt họ lơ ngơ như thể bị đánh trước sự rút lui của nàng.

“Sabrina?”, Enid khẽ khàng gọi, giật lấy vài cọng rơm vướng trên tóc

của cô.

“Cô quên cây đàn hạc này”. Fergus gọi với theo nàng, nâng cái nhạc

cụ thanh tú trên cái chân cáu bẩn của anh ta.

Sabrina vẫn tiếp tục bước đi, rồi tan vào bóng tối của nhà kho tựa như

nàng chưa bao giờ từng tồn tại trên cõi đời này. Morgan run lên khi một
cơn ớn lạnh kì quặc chạy dọc theo sống lưng của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.