ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 296

Một cuốn sách in bảng chữ cái dành cho trẻ em nằm mở trên bàn trước

mặt anh. Đó là cuốn sách yêu thích của nàng khi Sabrina còn là một cô bé
và nàng đã định dùng nó để dạy học cho vài đứa trẻ trong thị tộc
MacDonnell. Từng chữ cái đều được minh họa bằng những con thú làm
bằng gỗ đẹp lạ lùng. Đôi môi Morgan hơi chuyển động chăm chú tỉ mẩn
khi anh đối chiếu những trang sách với một thếp giấy nhàu nhò.

Sabrina đặt tay lên vai anh. Anh giật mình với vẻ của người có lỗi và

vội vã đóng sầm quyển sách lại.

Nàng cố giữ từng nhịp đập của trái tim nàng. “Mama luôn cảnh báo

em không bao giờ được lén quan sát một người MacDonnell”.

Anh nhìn trừng trừng vào nàng. “Một lời khuyên cực kì hợp lí. Em

thật may mắn khi anh không nhảy bổ vào em”.

Một tiếng cười rúc rích không cưỡng lại được bật ra. “Em nghĩ anh đã

làm thế rồi”.

Ánh mắt cháy rực của anh nói với nàng rằng anh chưa quên đâu. Nàng

nhón chân để nhìn qua vai anh. Anh vơ lấy cuộn giấy, rồi dịu lại. “A, đồ
quỷ, anh vẫn không thể đọc được cái thứ vô nghĩa chết tiệt này”.

Anh chìa mảnh giấy da bê nham nhở trông như bị chuột gặm ra. Khi

Sabrina vuốt phẳng nó dưới lòng bàn tay, một chút chất sáp đã từng thuộc
về con dấu thị tộc Cameron bở ra trong tay nàng. Trái tim nàng nhen lên
những nhịp đập kích động.

Morgan mệt mỏi dụi dụi mắt. “Như anh đã cố hết sức hình dung, cha

em, một con bò rừng và một con cá sấu sẽ đến lâu đài MacDonnell để đem
về con voi của bọn họ”.

Sabrina khó khăn cố nuốt nụ cười nhăn nhở của mình xuống và nhìn

một cách khao khát lên bức thư. “Không phải đâu, cha em, Brian và Alex

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.