ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 294

“Em ốm à, cô bé? Em có đau ở đâu không?”

Nàng quyệt vội giọt nước mắt trên má. Nàng biết nàng nên cảm thấy

xấu hổ. Nàng chưa bao giờ đề cập đến chuyện như thế này với bất cứ ai,
ngoại trừ mẹ nàng. Nhưng sự quan tâm dịu dàng của Morgan thật khó
cưỡng lại được. Không phát nổi một lời tắc nghẹn trong cổ họng, nàng gật
đầu rồi đưa tay đập nhẹ vào trán.

Những ngón tay anh vuốt ve xoa dịu hai thái dương nàng với sự quan

tâm vô bờ. Cứ thế anh xoa bóp cho đến khi tình trạng căng thẳng bắt đầu
nhẹ đi từ cổ đến bờ vai của nàng.

“Đâu nữa?”

Nàng thẹn thùng đặt tay lên bụng. Kéo căng cả chiều dài bên cạnh

nàng, anh chà xát bụng nàng bằng lòng bàn tay, dỗ dành cơn đau âm ỉ lùi
xa.

Cuối cùng nằm ngả người trên giường, anh nghiêm nghị nhìn nàng

thật kĩ. “Còn chỗ nào nữa không?”

Nắm tay anh xiết chặt. Nàng đặt nó lên trái tim mình, biết rằng đó là

chỗ đau duy nhất anh không thể xoa dịu. Nhưng nàng đã sai.

Môi anh cúi xuống môi nàng, vỗ về và gặm nhấm cho đến khi chúng

tách ra cho chiếc lưỡi chiếm hữu mềm mại của anh xâm nhập. Ngay khi
miệng anh lạc dần xuống cổ nàng, anh vẫn kiên nhẫn tháo những chiếc cúc
nhỏ xíu trên vạt áo nàng, trả tự do cho đôi gò căng mọng vì khoái cảm từ
bàn tay anh. Tay nàng nắm lấy dải tóc mềm như lụa của anh khi anh cúi
xuống, mút lấy nàng dữ dội cho đến khi tận sâu trong người nàng co rút với
niềm vui sướng. “Morgan!” Nàng hổn hển. “Anh không hiểu sao? Không
cần thiết phải làm như thế. Lúc này anh không thể khiến em màng thai
được đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.