ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 305

Pugsley sún răng ở đây có thể che chở cho nàng. Eve chộp lấy cơ hội bước
thẳng vào trong căn phòng.

Mũi Sabrina rúm lại trước cái mùi ẩm mốc bốc lên từ chiếc áo choàng

của người đàn bà. Cố bám lấy mặt đất nơi nàng đang đứng, nàng hơi ngửa
đầu về sau để táo bạo nhìn thẳng vào ánh mắt người đàn bà cao hơn hẳn
này. “Tôi không có cả thời gian lẫn kiên nhẫn cho tiên đoán về số mệnh của
bà đâu, Eve. Mà tôi cũng không để bà phá hỏng ngày dành cho Morgan”.

Môi Eve hé mở trong một nụ cười xếch đầy răng. “Không gì có thể

phá hỏng ngày dành cho thị tộc MacDonnell được. Chúng ta sẽ không
chứng kiến những thứ như thế này một lần nữa”.

“Tôi rất vui vì chúng ta cùng chung quan điểm. Bà là điềm may của cả

thị tộc khi thấy trước cảnh tượng Morgan dẫn dắt tất cả mọi người trong
tương lai”.

“Phải, và đó là một tương lai huy hoàng vinh quang. Ước gì Angus

còn sống để trông thấy nó”. Đôi mắt cằn cỗi như phản chiếu một chút trống
rỗng lạnh lẽo trong tâm hồn của bà ta.

Sabrina rùng mình trước phát hiện bất ngờ ấy. “Bà biết ai đã giết ông

ấy phải không Eve?” Nàng hỏi nhỏ, không kìm chế nổi câu hỏi thường
xuyên lởn vởn trong đầu nàng nàng hàng tuần qua. Còn món quà nào quý
giá hơn nàng có thể trao cho Morgan lẫn cha nàng bằng chứng gột bỏ thứ
tội lỗi mà thị tộc Cameron không hề dính líu.

Eve nhún vai và bắt đầu bước nhanh hơn vào căn phòng, lê theo cái

chân bị tật. “Đó chỉ là một tai nạn. Cú trượt tay từ con dao của tôi. Nhanh
chóng và sạch sẽ. Ông ấy không phải chịu chút đau đớn nào”.

Sabrina cố nuốt một cục cuộn lên trong cổ khiến nàng muốn nôn. “Bà

có muốn tôi nói với Morgan hộ bà không ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.