ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 460

một tên ngốc khi nghe lời Ranald ở lại đây thêm một đêm, trong khi những
lời cầu xin của Elizabeth Cameron thì anh để ngoài tai.

Anh cũng biết rằng Sabrina đang nhìn anh chòng chọc. Còn đám đông

xung quanh thì đang hếch mũi lênđánh hơi một vụ xì căng đan mới.

Anh cố gắng tìm kiếm Ranald trong đám người xung quanh, tự nhiên

cảm thấy thèm bóp cổ gã họ hàng phản bội một cách ghê gớm. Ranald đã
cầu xin sự giúp đỡ của Morgan, anh ta đã thề bằng danh dự của
MacDonnell rằng Sabrina sẽ không có mặt ở đây. Morgan khịt khịt mũi.
Danh dự MacDonnell! Nực cười! Angus đã từng dạy anh từ bé rằng hai từ
danh dự và MacDonnell không bao giờ có thể đi cùng với nhau.

Morgan không hề trông mong được nhìn thấy Sabrina trong hoàn cảnh

này, nàng ngồi đó, như một vị công chúa trên ngai báu của nàng. Anh liếc
trộm nàng. Công chúa nhỏ của anh, và anh lại cố gắng đẩy lùi sự khát khao
được chiếm hữu nàng. Kín đáo trong bộ đồ màu trắng, đôi tay đeo găng và
những dải lụa hoàn trả lại vẻ đẹp thanh khiết của cô gái nhỏ ngày nào,
người đã táo bạo và cũng thật mông muội khi đã dâng hiến trái tim cho anh.
Nhưng lúc này nàng không còn là một thiếu nữ. Nàng đã là một người đàn
bà, với đôi mắt tối sầm vì thù hận, vì tổn thương.

Anh bước theo điệu nhạc, cố gắng dứt mắt ra khỏi nàng. Chúa ơi, vì

sao anh không rời khỏi nơi này sớm hơn cơ chứ? Anh thầm trách mình. Đã
mất cả tuần liền để thuyết phục Dougal rằng anh đã hoàn toàn rời bỏ
Sabrina. Và anh cũng đã cắn răng chịu đựng ánh mắt trách móc của
Elizabeth.

“Ngài trông đáng sợ quá,” người phụ nữ nhảy cùng với anh la lên,

hàng mi dài của cô ta chớp chớp sau chiếc mặt nạ khảm đá quý. Cô ta hạ
thấp giọng. “Có lẽ hai ta nên tiêu tốn thời gian ột cuộc gặp gỡ riêng tư hơn,
ở nhà tôi chẳng hạn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.