ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 461

Morgan tới buổi dạ tiệc này với chủ tâm sẽ sống đêm cuối của anh ở

Luân Đôn theo đúng phong cách của nhà MacDonnell, rượu chè và trụy
lạc. Nhưng trong hàng đống lời mời mọc mà anh đã nhận được, anh đã cẩn
thận chọn nữ tử tước trẻ nhưng đã sớm góa chồng này với hy vọng vẻ đẹp
như tượng vớimái tóc vàng óng của cô ta sẽ giải trừ được hoàn toàn thứ
thuốc độc do nàng yêu tinh Sabrina tóc đen mang lại.

Anh đã cố không nghĩ chuyện này là ngoại tình. Sáng mai Sabrina sẽ

đặt bút kí lên văn bản pháp lý đó, và cuộc hôn nhân của anh sẽ được xóa
sạch sẽ như thể nó chưa từng diễn ra.

Anh nâng bàn tay xỏ găng của vị nữ tử tước lên và hôn. “Tôi sợ rằng

quý bà đã nói đúng. Đến đây quảthật là một sai lầm ngớ ngẩn.”

Anh đỡ lấy cánh tay của cô ta, hai người cùng tiến về phía cửa, nhưng

đúng lúc đó bản nhạc minuet kết thúc và những giai điệu nhẹ nhàng cổ xưa
của vùng Cao nguyên lại cất lên, bay bổng trong không trung. Ranald, chết
tiệt, anh thầm nghĩ.

Morgan khép đôi mắt, anh không chú tâm đến những âm thanh hiện

đại của violin và đàn hạc, mà là giai điệu vừa đắng cay vừa ngọt ngào của
kèn và đàn cổ vùng Cao nguyên. Hình ảnh Eve và những người trong gia
tộc trôi qua trong đầu anh, nhưng đây là một thế giới khác, một thế giới
không thuộc về họ.Anh mở mắt ra vừa kịp nhìn thấy Ranald lỉnh ra từ hàng
ghế của dàn nhạc, và anh biết ai là người đã yêu cầu bản nhạc không giống
ai này.

Một vài đôi nhảy cố gắng tìm một điệu khớp với bản nhạc này, nhưng

đa số thì đang đi loanh quanh trên sàn, thường thức rượu và bánh. Biết đây
sẽ là một sai lầm nếu anh không làm, Morgan hướng mắt nhìn về phía
Sabrina.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.