lấy miệng mình khi nhìn thấy con gái.Brian lao ra, nhưng Dougal đã đưa
tay giữ anh lại.
Mũi thanh kiếm cắm xuống sàn lần nữa. Sabrina gắng tựa người vào
cán kiếm. “Rồi đây anh sẽ làm gì với bà ta?” nàng hỏi.
Morgan điềm tĩnh ngắm nhìn khuôn mặt gày gò thân thuộc của mẹ
anh. Angus đã tiêm nhiễm vào đầu bà những tham vọng điên khùng của
ông, nhưng tất cả những gì Morgan có thể thấy là họ đã cướp đi cuộc sống
của những người khác. Bao nhiêu năm qua, anh đã thèm muốn những cái
vuốt ve yêu thương của người mẹ nhưng Eve, bị chi phối của những lời di
chúc ích kỉ của Angus, đã trở nên lạnh lùng và không còn tình yêu
thươngvới người con trai độc nhất.
Anh nhẹ nhàng đặt bà nằm xuống nền. “Tôi sẽ chăm sóc bà ấy.” Anh
bước đến đứng dưới chân cầu thang. Ánh mắt anh lấp lánh khi nhìn Sabrina
thể hiện một thông điệp rõ ràng. “Người MacDonnell chúng tôi luôn luôn
tự chăm sóc lẫn nhau”.
Sabrina cảm thấy những trở ngại trong thời gian vừa qua như đang
treo lơ lửng trong làn không khí giữa hai người - sự ngang bướng của anh,
nỗi sợ hãi của nàng, và lòng kiêu hãnh của cả hai người. Nhìn sâu vào mắt
anh, nàng thấy cái mà anh đã dành riêng cho nàng, chỉ cần nàng có đủ dũng
khí để nắm lấy nó. Trái tim anh, đã trải qua những thời khắc sung sướng và
đau khổ, nụ cười và giọt nước mắt, có cả nắng cháy và mưa dông.
Sabrina bỏ lại thanh gươm và đặt chân bước xuống bậc thang. Brian
vô thức túm lấy cánh tay người anh em Alex. Dougal hít một hơi, ông thấy
sợ hãi. Những giọt nước mắtchảy dài trên má Elizabeth. Morgan bước lên
giữa cầu thang rồi dừng lại. Anh gật đầu, khích lệ Sabrina với một nụ cười
hiếm hoi.