ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 346

thất thủ đầu tiên. Tôi không dám tưởng tượng tới đến lúc đó Đình Khuê sẽ
như thế nào, chỉ có thể tranh thủ lúc này mà dặn dò anh:

- Anh Khuê nhất định phải cẩn thận. Dù thành có mất hay không cũng

không quan trọng bằng tính mạng. Anh phải sống, không được…

Quận công đứng bên cạnh quay qua nạt lớn:

- Đinh Thanh, không được ăn nói lung tung. Trai nam nhi sao có thể chỉ

khư khư hèn nhát giữ tính mạng của mình? Con là con gái không hiểu
chuyện thì cũng đừng nói bậy.

Tôi cắn môi im lặng, quận công không nói sai nhưng nếu biết trước kết

cục là thất bại thì chết có ích gì?

Quận công hừ một tiếng rồi nói với Đình Khuê:

- Đi đường cẩn thận.

Đình Khuê dạ vâng rồi quay qua cười với tôi:

- Em yên tâm, anh sẽ đánh tan tác quân Tây Sơn, đánh cho chúng chạy

vào tận Gia Định.

Tôi cười yếu ớt trước câu nói nửa đùa nửa thật của Đình Khuê, anh quay

qua chào quận công và mẹ cả rồi nhảy lên ngựa. Đình Duệ cũng nhảy lên
một con ngựa khác, sẽ tiện đường ra trấn Sơn Nam mà tiễn Đình Khuê một
đoạn.

***

Ngày tôi cùng người hầu mang nệm dành em bé qua phủ Trang quận

công thì bắt gặp Phan Huy ở cổng. Anh ta hết nhìn tôi rồi nhìn qua chiếc
hòm gỗ đựng nệm em bé mà người hầu đang ôm trước bụng. Tôi không
buồn giải thích, chỉ chào anh ta một tiếng rồi đi thẳng vào trong nhà, sau lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.