ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 405

- Tối đó, lúc kéo xác bọn chúng, tôi phát hiện có một tên bị cắm một con

dao rất nhỏ trên mắt phải. Con dao đó có phải là của tiểu thư?

Nghe Hải nói mà tôi trố mắt ngạc nhiên, không thể ngờ được con dao

cắt chỉ thường ngày mà tôi tưởng rằng hầu như không có sức sát thương
nhưng khi rơi vào tay Trịnh Khải lại nguy hiểm như vậy. Tôi cứng nhắc gật
đầu, Hải có được câu trả lời thì nhanh chân đi ra ngoài.

Ra vậy, hôm đó Trịnh Khải phóng dao hạ được một tên nên mới có thể

tay không đánh với hai tên còn lại và cầm cự cho đến khi Hải đến giúp đỡ.

- Em nói gì với hắn ta vậy? – Đinh Ngọc đến ngồi cạnh bên tôi, chị nhìn

tôi mà hỏi.

Tôi quay qua mỉm cười, đưa tay ôm lấy một cánh tay của chị:

- Chị ra phố có mua được nhiều đồ không? Cho em xem thử.

Đinh Ngọc đưa một ngón tay gí vào trán tôi, chị cười:

- Em càng ngày càng nhiều bí mật nghe. Thật sự không muốn nói cho

chị biết sao?

Không phải không muốn nói mà là không thể nói. Tôi lắc đầu rồi cười

cười:

- Chỉ là vài chuyện nhỏ thôi, em có thể giải quyết được. – Nói rồi tôi kéo

tay chị đứng dậy. – Mau vào trong phòng thôi, em lạnh cóng cả người rồi.

Đinh Ngọc khẽ lắc đầu rồi chiều theo ý tôi, đến khi vào trong phòng, chị

và Gạo bày ra các món mua được ngoài phố, trong đó có mấy cây trâm cài
đầu bằng bạc và vài khúc vải mới. Chúng tôi cùng bàn luận xem nên may
váy màu nào, áo màu nào thì đẹp. Đang cười cười nói nói rất vui vẻ thì Gạo
chợt thốt lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.