ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 8

tuổi, gầy, đem nhẻm, tóc quấn trong một chiếc khăn nâu búi trên đầu, yếm
nâu, váy nâu, đi chân đất.

Đây chẳng phải là hình mẫu của cô gái Bắc Bộ sao? Thế này nghĩa là

mình vẫn còn ở Việt Nam. Ôi, đau đầu quá.

- Ối, tiểu thư, tiểu thư ngất xỉu rồi, tiểu thư tỉnh lại đi.

***

Từ đó, tôi cứ ngơ ngơ ngác ngác cũng qua được hơn 10 ngày. Cơ thể này

vốn gầy gò lại bị té từ lưng ngựa xuống khiến thương tổn cơ thể nặng, lại
nằm bệnh hơn tháng trời. Mặc cho ăn và uống bao nhiêu chất bổ dưỡng
nhưng vẫn chưa thể khỏe mạnh chạy nhảy được. Các thầy thuốc chẩn đoán
rằng do bị sốt cao nên đầu óc tôi có chút bị ảnh hưởng, dần dần sẽ tìm lại
được trí nhớ. Riêng tôi, tôi biết là không phải vậy. Một hôm tôi kéo tay Gạo
hỏi thăm về tình huống hiện tại. Câu đầu tiên tôi mở miệng hỏi là:

- Tôi đang ở thời vua nào?

- Dạ. Vua Lê. – Gạo nghe thầy thuốc nói tôi bị mất trí nhớ tạm thời nên

thành thật trả lời không chút nghi ngờ.

- Tiền Lê hay Hậu Lê?

- Dạ? Tiểu thư đang nói gì vậy? – Gạo hỏi lại.

À, có lẽ Tiền Lê hay Hậu Lê là do những nhà nghiên cứu lịch sử tự đặt

tên như vậy để dễ phân biệt các triều đại thôi. Tôi liền đổi câu hỏi:

- Vậy vua Lê tên gì? Hiệu gì? Năm nay là năm bao nhiêu?

- Tiểu thư, em làm sao biết được tên vua, nhưng ai cũng nói là vua Lê

trung hưng. Năm nay là năm Đinh Dậu, Cảnh Hưng thứ 38.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.