ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 286

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 17 (C)

Nghe xong Dã Nương vô cùng ngạc nhiên, hỏi:
- Lẽ nào Tồn Nô không phải là con gái, mà lại là con trai. Tồn Nô, chị hãy
kể hết sự thực cho em nghe!
Sinh Ca khe khẽ thuật lại, rồi dặn:
- Em không được tiết lộ với ai!
Dã Nương rất kinh sợ, nhân đó cười nói:
- Em cứ đùa chị là con trai, ai ngờ lại là con trai thật.
- Vì trước đây giả làm con gái, - Sinh Ca nói, - nên không thể sống chan
hòa được, nay đã rõ nhau rồi thì anh em mình có thể kề đùi kề vế, cùng ngủ
chung giường với nhau.
Nói xong bèn tới ngồi sát vào Dã Nương. Dã Nương mặt đỏ bừng vội đẩy
Sinh Ca, đứng dậy tránh sang một bên. Sinh Ca nói:
- Khuôn mặt em giống con gái, chứ có phải em là gái thật đâu mà xấu hổ
như thế?
- Anh tưởng em là con trai thật ư? Anh không giấu em thì sao em nỡ giấu
anh.
Thế rồi Dã Nương lấy bút viết một bài thơ

Chị chẳng thật còn em thật sao?
Trốn Tần ta cùng khổ như nhau.
Nếu ta kết nghĩa đào viên được,
Em chỉ mong mình hóa con trai.

Sinh Ca đọc thơ, kinh ngạc nói:
- Anh không ngờ em lại là con gái. Em hãy nói rõ sự thật với anh.
Dã Nương kể lại hết, Sinh Ca rất lạ lùng nói:
- Anh với em, một người giả gái, một người giả trai, thật là duyên trời run

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.