ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 11

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Tập 1 - Chương 1 (A)

Kẻ Buôn Vải Minh Oan Cho Bạn

Tên Giết Người Vợ Khó Bao Che

Chỉ bởi hoa cười miệng mới cười.
Hoàng oanh thánh thót hót đôi hồi
Trên quầy sẵn rượu say vài chén
Thiên hạ núi sông thay dạo chơi.
Hãy mắt ra nhìn thế cuộc.
Giãi tấm lòng ta đón sự đời.
Lắng nghe câu chuyên còn tươi rói.
Khuây khoa lòng buồn cũng phải nguôi.


Tôi làm bừa mấy câu thơ, không phải khuyên người ta sống phóng đãng,
nghe chuyện cười để sống qua ngày, mà khuyên người ta mở rộng tấm
lòng, đừng gian ác, xảo trá. Không nên lúc nào cũng tất bật, vội vã, ngay
bữa ăn cũng nhấp nha nhấp nhổm, đêm nằm nghĩ ngợi không yên giấc. Sao
lại căng thẳng đến như thế? Vì họ không tin "tất cả là do mệnh, chỉ một
chút do người”. Cho nên, cả đời lầm lỡ, đến khi sắp từ giã cõi đời mới biết
là sai. Tôi với bạn đều là những người mắt sáng tai lành, ấy cũng là do đời
trước tu nhân tích đúc. Nếu biết sống yên phận, giữ mình nghe theo lời
người tốt, thì nhất định không đến nỗi đói rét. Còn một số người mù lòa tàn
tật, đáng thương, phần lớn là do may rủi.

Chuyện kể rằng, thời Gia Tĩnh, thành Nam Kinh, có một người mù, ban
ngày xem bói, ban đêm lại đi đánh bạc. Đã ở tuổi trung niên nhưng Dương
Liễu Tiên vẫn là người chưa vợ. Anh ta thường ân hận rằng, kiếp trước do
mình không tu nhân tích đức nên kiếp này phải chịu nỗi mù lòa. Anh không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.