ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1163

- Thế ngươi nhập liệm à?
- Thưa ngài không phải con, con chỉ khiêng đi thôi.
- Có thấy gì lạ không?
- Thấy nhẹ.
Thạch Liêm Sử bèn lên ngay kiệu, đem theo người khám nghiệm tới nghĩa
địa, bảo Lô Lân đi xác nhận ngôi mộ ấy. Sau đó Thạch Liêm Sử hỏi lại:
- Có đúng là nhẹ không?
- Thưa ngài đúng thế ạ!
- Hãy đào ngay lên. - Thạch Liêm nói.
Quả là khi đào lên chỉ thấy một chiếc đầu lâu lăn lông lốc. Thạch Liêm Sử
ra lệnh bắt ngay Từ Minh tới. Một mặt sai người gọi Bách Mậu đến nhận
chiếc quan tài đầu lâu. Vợ chồng Bách Mậu nhìn thấy chiếc quan tài òa lên
khóc. Giản Thắng cũng khóc. Ai ngờ lẽ trời sáng tỏ, âm hồn người vú nuôi
không tan, bởi thế chiếc đầu vẫn còn tươi nguyên như cũ. Vợ chồng Bách
Mậu khóc hồi lâu rồi lau nước mắt nhìn nói:
- Đây không phải đầu con gái con.
- Thật là kỳ quái, - Thạch Liêm Sử nói, - không đào nhầm quan tài đấy
chứ?
Ông gọi Lô Lân lại hỏi, Lô Lân nói:
- Thưa ngài con nhận đúng chiếc mộ ấy.
- Chờ Từ Minh tới sẽ rõ. - Thạch Liêm Sử nói.
Khi hai sai nha đến thì đúng là Từ Minh đang giấu Ái Thư tại thư phòng.
Họ cứ cười nói với nhau rằng Giản Thắng vô tội mà chịu khổ và ngay cả
cha cô cũng khóc. Chợt nghe thấy thằng nhỏ vào nói là ngài Thạch cho
người tới bắt. Từ Minh nghĩ: "Chắc là lại do thằng nhỏ đi nghe ngóng tin
tức mà ra đây. Có bảo ta đút lót cũng vô tang chứng".
Ái Thư nói:
- Có chắc chắn là vô tang chứng không?
Từ Minh cười đáp, mưu mẹo của ta như thần thánh, có trời mà biết được.
Vậy ngài biết sao được?
Thế rồi Từ Minh đường hoàng bước ra. Không ngờ hai người sai nha
không giải hắn về án sát ti mà lại dẫn ra nghĩa địa. Bách Mậu, Giản Thắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.