ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1203

- Vậy tại sao, - quan huyện hỏi, - các ngươi ở gần mà lại không biết?
- Thưa ngài, - Vưu Thiệu Lâu nói, - con cách nhà anh ấy một mẫu bông.
- Con cách nhà anh ấy chiếc sân đập lúa. - Sử Kế Giang nói. - Quả thực con
không nghe thấy động tĩnh gì.
Ngài lại gọi Dĩu Doanh hỏi:
- Anh trả lời thế nào đây?
- Thưa ngài, - Dĩu Doanh nói, - hôm kia con có đưa tám lạng bạc đến cưới
vợ Nguyễn Thắng làm vợ. Hôm nay vợ con bảo con đến thăm, khi con đến,
thấy cửa trước đóng con đi vòng ra lối sau, đẩy cửa vào thì thấy hai mẹ con
anh ấy đã chết rồi.
- Thếngươi vào có ai biết không?
- Thưa ngài, không ai biết ạ.
Ngài quan huyện thấy hắn nói có lý, bèn hỏi:
- Dĩu Doanh, ta nghĩ người đàn bà ấy đã lấy chồng khác, thì rõ ràng phải
tuyệt tình tuyệt nghĩa với anh ta chứ, tại sao lại còn tình nghĩa?
- Thưa ngài, - Dĩu Doanh nói, - quả là vợ con nhớ mẹ chồng cũ, nên bảo
con đi thăm.
- Dù có đi thăm chăng nữa, - quan huyện nói, - thì phải đi lối cửa chính chứ
tại sao lại đi cửa sau? Quả là đáng nghi. Đúng là ngươi giả vờ đi thăm để
lấy trộm mấy lạng bạc, vì họ biết nên đã giết họ. Đó là sự thực.
- Thưa ngài oan con quá, - Dĩu Doanh nói, - quả thực khi con tới đã chết
rồi.
- Thấy người ta chết, - Bào Lôi nói, - thì cũng phải báo cho người sở tại
chúng tôi chứ, tại sao lại đóng các cửa lại rồi bỏ đi? Nếu ta không gặp,
không hỏi thì đến giờ cũng không ai biết. Giết người phải đền mạng, đó là
lý đương nhiên, chứ có phải chúng tôi hại anh đâu.
- Quả là oan tôi quá. - Dĩu Doanh nói. - Đây đúng là các người âm mưu giết
họ.
- Chúng tôi có biết anh đến đâu mà đổ cho anh. - Bào Lôi nói. - Hãy nhận
ngay đi thì khỏi phải cùm kẹp.
Ngài huyện Tạ cho người kẹp Dĩu Doanh, rồi đưa ra ngoài hiên, một lát sau
lại đánh năm sáu mươi gậy, Dĩu Doanh ngất đi buộc phải khai là đã giết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.