ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1201

Tôi không tin.
Thế là hắn lôi Dĩu doanh vào xem, thấy hai xác người đang nằm đó. Bào
Lôi nói:
- Vì sao thế?
- Tôi cũng chẳng biết nữa.
- Anh trong nhà đi ra, anh không biết thì ai biết? Anh không ra khỏi đây
được đâu.
Hắn gọi:
- Vưu Thiệu Lâu đâu?
Vừa cất tiếng gọi thì hai ba người đã ập vào. Bào Lôi nói:
- Hôm qua hai mẹ con Nguyễn Thắng vẫn còn yên lành, hôm nay Dĩu
Doanh ở trong nhà bước ra, bảo là mẹ con Nguyễn Thắng đã chết. Các ông
ạ, tôi thấy kỳ quặc quá.
- Đúng là kỳ quặt thật, - Vưu Thiệu Lâu nói. - Anh Dĩu bảo sao đây?
- Vợ tôi bảo tới thăm, - Dĩu Doanh nói, - gõ cửa trước không thấy mở, tôi
đi vòng ra lối cửa sau, thì thấy hai người đã chết, tôi chẳng hiểu vì sao.
Việc này chẳng có liên quan gì đến tôi.
- Tại sao chết đúng vào lúc anh đến thăm như thế? Đúng là anh nói có chỗ
bất minh.
- Nếu như không ép được Dĩu Doanh thì phải để cho anh ta chôn cất hai cái
xác này đi. - Phạm Tiểu Vân nói.
- Bắt hắn phải đãi chúng ta. - Hoa Phương nói.
Bào Lôi nói:
- Các chú chẳng hiểu gì cả. Đây là hai nhân mạng, chúng ta đòi bao nhiêu
tiền để che giấu cho hắn? Mà khi chuyện đã vỡ lở thì chúng ta lại là kẻ
đồng mưu.
- Anh Dĩu, - Thiệu Thừa Pha nói, - anh tính sao đây?
- Bảo tôi làm sao bây giờ. - Dĩu Doanh nói. - Thực tình là tôi không giết,
tôi ngần này tuổi, đã được vợ, sao lại còn đi giết người ta.
- Chỉ cần anh nhận giết chết họ là tiện nhất.
- Hay là anh hối hận, nếu ta lấy vợ anh ấy thì phải thế thôi anh lo liệu là tốt
nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.