ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1281

Nói xong người ấy bỏ đi. Thật là:
Bỗng chốc không lo xa,
Nghìn dặm rời khỏi nhà.
Đường đi đầy mưa gió,
Hiu hắt dạ xót xa.
Vương thị thu xếp hành lý rồi tới ngay bến tàu hỏi thăm thuyền Lý Ma Tử.
Lý Ma Tử nói:
- Chị là vợ của anh Từ phải không? Người thân của tôi hôm qua đã nói rồi,
mời chị lên thuyền, hôm nay nhổ neo đấy.
Vương thị cúi đầu lạy tạ ơn.
Lý Ma Tử vốn là một tên du đãng, đã hơn ba mươi tuổi mà vẫn chưa có vợ.
Hắn có một mẹ già hơn sáu mươi tuổi, thường ở trên thuyền lo cơm nước
cho hắn. Hôm đầu nghe thấy Thúc Tự nói, hắn vẫn chưa biết là người thế
nào. Khi Vương thị tới thấy chị còn trẻ, hắn nghĩ: "Người đàn bà này trẻ
đẹp, lại chỉ có một thân một mình lên thuyền ta, đúng là trời xe duyên.
Ngày đầu tiên đã được lãi, rồi cầm tay cô đỡ nhẹ ngang hông đón lên
thuyền còn hơn hẳn mất ba đồng chơi gái ở bến tàu. Nghe nói cô đi tìm
chồng, nếu tìm không thấy, khiến cô ta khao khát sống với mình lâu dài
chưa biết chừng, đúng là cá đã vào ao, chỉ sợ cô ta tếch đi đâu thì có phải
phí hoài một cô vợ đẹp không". Hắn mừng thầm, xếp cô ở một khoang,
sáng sáng chiều chiều rất ân cần quan tâm hỏi han, chăm sóc cô từng miếng
cơm bụm nước. Vương thị cứ ngỡ hắn là người tốt hiếm thấy trên đời,
chẳng hề để ý tới, nào ngờ đâu hắn là kẻ gian manh. Đúng là:
Nghe lời đường mật đừng nhẹ dạ,
Nghĩa đảm lòng trinh phải giữ mình.
Mấy ngày sau khi mọi người đã đi ngủ, Lý Ma Tử uống rượu say khướt,
hắn hát nghêu ngao, lên thuyền đến khoang thuyền chị nằm, hắn hỏi:
- Chị Từ chưa ngủ à?
Vốn là từ khi lên thuyền, Vương thị không bao giờ cởi thắt lưng, cứ để cả
áo quần đi ngủ. Vừa trở mình thì nghe thấy Lý Ma Tử gọi, chị nghĩ: "Đêm
hôm khuya khoắt hắn gọi ta làm gì nhỉ, ta không thưa xem hắn giở trò gì".
Thấy chị không thưa, hắn sột soạt cậy cửa khoang. Cửa thuyền không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.