ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1351

xuống cũng phải chém đầu. Nếu không thì tại sao người ta nói là phải trả
lời ngay.
- Thì cứ mở cửa ra sẽ biết. - Hoàng Hiệp nói.
Người gác ngục mở cửa, người ấy bước vào chắp tay nói:
- Ngài Cao có lời mời ông tới.
Đúng là:

Đêm đêm thảng thốt không an giấc
Trời đất bao giờ lặng sóng đây.

Hoàng Hiệp nói:
- Tôi không phải là người sợ chết, hơn nữa chưa hẳn cái chết đã đến với tôi.
Chỉ có điều ngồi trong ngục buồn đến chết người đi được. Rượu và thúc
nhấm đã bày sẵn, ta hãy uống đi mấy chén rồi cùng đi một thể.

Người ấy thấy mâm rượu đã dọn sẵn nghĩ, đã đến đây thì cũng làm cho họ
yên tâm, bèn ngồi xuống ăn uống. Được một lát Hoàng Hiệp bảo lấy bát ra
rót rượu rồi uống liền hàng chục bát. Người ấy nói:
- Sắp gặp ông lớn, uống ít thôi. Ông lớn chờ đã lâu, xin mời các ông đi
ngay cho.
Ba người cùng đứng dậy, đi tới nha môn. Cổng nha môn mở toang, công
đường đèn nến sáng choang. Ngài Cao đang ngồi đợi. Người ấy quỳ xuống
bẩm:
- Thưa ngài, Hoàng Hiệp đã tới.
Hoàng Hiệp phủ phục trước thềm, bỗng nghe thấy ngài Cao truyền lệnh
đóng cửa. Ngài Cao bước xuống thềm kéo tay Hoàng Hiệp đi vào trong.
Hoàng Hiệp nghĩ: "Thật là kỳ quặc, ta phạm tội với triều đình, lẽ nào lại
điều ta đến nhà riêng xử tội", Đi quanh co mãi tới một thư phòng ở chính
giữa, đèn nến sáng choang, bàn ghế bày ngay ngắn.
Dẫn Hoàng Hiệp vào tới phòng, ngài Cao bỗng nhiên bỏ mũ ra, nói to:
- Anh! Anh có nhận ra Thời Đại Lai không?
Hoàng Hiệp ngẩng đầu nhìn, nhận ta Thời Đại Lai, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.