ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1420

Nghĩ cách hành hung.

Hôm sau là ngày mồng năm tháng Hai, mẹ con nhà họ Trần buồn rầu vì vụ
án chưa kết thúc, không có cách nào cứu lão Trần. Nguyễn Lương bước
vào, nói:
- Tối qua tôi uống mấy chén rượu suông nói năng bừa bãi, hôm nay tôi đến
xin lỗi.
Trần Đại Thư thấy thế cũng mặc xác hắn, ngồi quay mặt đi. Trần Nhất nói:
- Đã là anh em, thì lần sau đi lại cần nói năng thận trọng.
- Đại Thư trách tôi, mà mẹ cũng vẫn còn giận tôi. - Nguyễn Lương nói. -
Thôi thì tôi với anh đi làm mấy chén.
- Thôi, thôi, tôi không đi đâu. - Trần Nhất nói.
Thế rồi Nguyễn Lương cứ lôi Trần Nhất đi. Đúng là:

Thú vui chưa thấy ba chén rượu,
Trượng phu mắc bẫy khó lòng ra.

Đi một lúc lâu, chừng chưa tới canh một, Trương thị nghĩ: “Đến đêm rồi
mà sao chưa thấy Trần Nhất về!?". Thì thấy Nguyễn Lương hớt hơ hớt hải
mang tới một chiếc áo dài bằng vải xanh đã cũ mà Trần Nhất mặc lúc đi
khỏi nhà, nói:
- Tôi và Trần Nhất uống rượu xong, vừa ra khỏi cửa thì gặp lão Trương
Trọc Đầu, Trần Nhất nói là lão còn nợ một số bạc. Một người thì đòi, một
người thì bảo là không có. Hai bên đánh nhau. Trần Nhất đưa cho tôi chiếc
áo này mang về làm tin, bảo bà mau mau tới cứu anh ấy.
- Tôi đã có thai tám tháng, - Trương thị nói, - người nặng nề đi lại khó
khăn.
- Đúng lúc đang cần một người to béo như bà, thì người ta mới sợ. Nhất
định bà phải đi, tôi dìu bà là được rồi.
Hắn vừa nói vừa lôi bà ra khỏi cửa. Trần Đại Thư không biết là chuyện gì,
nghĩ đây là sự chẳng lành. Nào ngờ Nguyễn Lương mời Trần Nhất đi uống
rượu, khi trời sắp tối, đi qua xưởng làm đồ gốm, Nguyễn Lương nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.