ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 169

lạng, coi như bị chê cười một lần thôi.

Tờ hỏi tin tức dán khắp nơi, nhưng chỉ thấy Ngũ Kỳ Lương bóc một tờ,
mang đến nói rằng:
- Tôi họ Ngũ, tên Kỳ Lương, thường đi lại với Lý Tiểu Ngọc. Hôm kia tôi
đến thăm người bạn, ngẫu nhiên thấy cô ta ở Sở Trung. Nếu ông muốn tìm
cô ta thì phải thuê chiếc thuyền từ Tây Môn đi theo dòng sông tới vùng Hồ
Quảng. Ở Sở Trung tôi thấy vải lụa rất đắt, ông vừa đi tìm cô ấy, vừa nhân
thể mua một ít lụa đến đó bán kiếm lời, đó chẳng phải nhất cử lưỡng tiện
sao. Hàng hóa đem tới đó, tôi chỉ bán vèo một lúc là hết. Chiếc thuyền mà
Tiểu Ngọc đi tôi biết rồi, trên đường đi tôi sẽ để ý dõi tìm, ý ông thế nào?

Đinh Đắc Quý tuy là người ngu xuẩn, nhưng khi nghe Kỳ Lương nói thế,
hắn đã có ý nghi ngờ: "Người này ta không quen biết, đi tìm Tiểu Ngọc
nhưng sao lại bảo ta mang hàng đi bán? Chưa biết chừng đây cũng là loại
lừa đảo Tiền Tri Lợi". Anh ta đứng dậy nói:
- Mời anh ngồi, tôi có việc muốn nhờ anh giúp đỡ.
Đinh Đắc Quý trở vào nhà trong bàn với Tiểu Nhàn:
- Có một người vừa tới, bảo ta buôn một ít lụa đến Hồ Quảng bán, liệu có
được không?
- Không được đâu. - Tiểu Nhàn nói. - Hiện nay bọn lừa đảo rất đông, không
thể mang hàng đi xa được.
Vì không bỏ được Tiểu Ngọc, lại nghe thấy Tiểu Nhàn nói thế, Đinh Đắc
Quý cuống lên, nói:
- Hàng hóa ở ngay bên mình, không rời mình nửa bước, cứ có tiền ta mới
bán hàng, thì dù có ba đầu sáu tay cũng chẳng sợ. Ta cứ mang hàng đi ngại
gì.
Bàn xong, Đinh Đắc Quý lững thững đi ra, ngồi xuống nói:
- Anh dạy chí phải.
Rồi Đinh Đắc Quý thu xếp tiền, mua ngay năm trăm lạng bạc tiền lụa, bảo
Ngũ Kỳ Lương đi thuê thuyền. Ngũ Kỳ Lương đã ngấm ngầm tính sẵn, nói
với chủ thuyền rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.