ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 189

nhau, chẳng quản ngày nay, quản đời sau”.

Chu Hổ xem xong, cho rằng bài từ không hợp ý mình, hắn bỏ đi và vẫn
không hề thay đổi. Ngày nào hắn cũng nghĩ, nhưng chưa tìm ra kế sách.
Một hôm đi thăm bạn về, hắn gặp một người ăn mày béo tốt, khỏe mạnh,
trạc ba mươi tuổi. Chu Hổ gọi đến chỗ vắng, tươi cười nói:
- Anh tuy là ăn mày nhung dáng vẻ đôn hậu, hẳn sau này sẽ rất phú quý.
Nhưng vì sao lại nghèo khổ đến nỗi phải đi ăn mày?
- Con là người họ Tào, vốn là con cháu nhà quan, sa cơ lỡ vận, không việc
làm, đành phải đi ăn mày.
- Nhà anh còn ai không? - Chu Hổ hỏi.
- Ông hỏi tới người nhà tôi làm gì? - Tên ăn mày trả lời.
- Nếu như ngươi chỉ có một mình thì ta dễ quản. - Chu Hổ nói.
Tên ăn mày họ Tào vẫn còn người mẹ già mù lòa, song hắn nói dối rằng:
- Con chỉ một thân một mình, nếu được nương nhờ nơi ông thì ơn ấy chẳng
khác gì ơn sinh thành.
- Thế này nhé, dễ lắm. - Chu Hổ cười nói. - Ta có một người con cả, chết ở
nơi xa không ai biết. Anh đến nhà, nhận ta là cha đẻ, làm con cả của ta, ta
giả vờ giận dữ chửi, rồi sau đó mới nhận.
Tên ăn mày bằng lòng theo về nhà. Chu Hổ giận dữ hỏi:
- Mày là đồ súc sinh, mày lang thang phiêu dạt ở nơi nào, mày là đứa đê
tiện, làm xấu mặt nhà tao.
Sau đó Chu Hổ định đánh và đuổi đi, tên ăn mày van nài cầu xin, tự sửa
chữa lỗi lầm. Lúc đó Chu Hổ mới bằng lòng, cho người tắm rửa, mặc quần
áo mới, dặn dò người nhà phải gọi bằng ông. Tên ăn mày rất đỗi vui mừng,
một phút lên tiên, được ăn ngon mặc đẹp. Chu Hổ ra ruộng bãi thu tô, cắt
lau đều cho tên ăn mày đi theo.

Hơn ba tháng sau Chu Hổ dẫn người nhà và những tên côn đồ cùng với tên
ăn mày đến bãi mới bồi trồng lau sậy. Hắn biết, trồng lau ở bãi mới bồi nhất
định sẽ đánh nhau. Triệu X. biết tin, cùng với năm tên đồng đảng và hơn
trăm người nữa gậy gộc gươm đao ào ào xông tới bãi mới bồi, chặn lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.