ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 445

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 2 (B)

Chu Nhị người Thượng Hải, vốn là con nhà tử tế, còn nhỏ đã đi học. Chỉ vì
cha mẹ qua đời, nhà nghèo túng, mà phải đến cửa hàng Tiền Giám sinh để
học buôn bán. Chu Nhị là một người học trò thật thà, thấy chủ sai người về
gọi, anh xuống thuyền tới gặp chủ ngay. Tiền Giám sinh thấy Chu Nhị đến,
nói ngay:
- Có một việc nhờ anh, xong việc ta sẽ hậu tạ, không để anh chịu thiệt đâu.
Chu Nhị hỏi chủ có việc gì. Tiền Giám sinh nói:
- Vì ta muốn cưới vợ bé, nhà gái không chịu, muốn anh làm con rể giả để
lừa họ cắn câu. Nhất thiết anh không được chối từ.
Thấy vậy Chu Nhị im lặng không nói. Tiền Giám sinh nói:
- Anh có bằng lòng không, cứ nói, đừng ngại.
- Ông chủ lấy người ta làm thiếp, tôi lại nhận làm vợ, chẳng hóa ra tôi lừa
ông chủ sao? Tôi đã nhận là vợ, thì làm sao lại là thiếp của ông chủ? Việc
này quan hệ đến danh dự, sợ rằng không làm thế được.
Thấy Chu Nhị trả lời dứt khoát, Tiền Giám sinh giận dữ nói:
- Mày ăn cơm, mặc áo của tao, tao chỉ nhờ một việc nhỏ, vậy mà mà cứ
chối đây đẩy. Thếra ta đã tốn cơm nuôi mày à! Rồi Tiền Giám sinh hậm
hực bỏ đi.
Trương, Lý hết lời khuyên nhủ Chu Nhị.
- Tôi khuyên anh nên nghe theo lời ông chủ. Nếu không nghe, ông ấy tức
giận thì làm sao anh thành thân được, hoặc có thể anh làm thất thoát tiền,
thâm vào vốn, người ta sẽ khoác cho anh, thì anh lấy gì mà đền. Hơn nữa,
nếu nghe theo ông ấy, sau này anh sẽ được lợi nhiều.
Cứ thế mỗi người một câu, hai người ấy đã dồn Chu Nhị vào thế bí, buộc
phải nghe theo. Họ gọi Tiền Giám sinh về nói:
- Chúng tôi đã khuyên được Chu Nhị, anh ta đã nghe theo. Ngày mai bảo
lão Vưu mang hoa quả, trà thuốc đến nhà họ Vương, không nên chậm trễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.