ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 446

nữa.
Tiền Giám sinh rất đỗi vui mừng, mua ngay trà và hoa quả bảo Vưu Đại
đích thân mang tới nhà lão Vương. Thấy hắn ta đến một cách kì quặc, lão
Vương bèn chỉ vào trà và hoa quả nói:
- Ông mang những thứ này đến làm gì?
- Tôi gả đứa con gái cho nhà họ Chu, hôm qua đã nhận trà. Người ta muốn
xin cưới, cho nên tôi đến nói với ông một tiếng.
- Ông đừng lừa dối tôi! - Lão Vương đùng đùng nổi giận nói. - Khi nhận
làm con nuôi ông đã hoàn toàn giao quyền cho tôi có bà Triệu làm chứng.
Tôi nuôi nó mười năm, bây giờ thấy nó khôn lớn ông lại đứng ra gả chồng.
Tôi e rằng về tình cũng như lí ông nói thế không lọt tai.
- Con gái tôi đẻ ra, - Vưu Đại nói, - đương nhiên tôi có quyền, ông cấm sao
được tôi gả bán tho người ta.
Hai người cứ giở lí ra với nhau, rồi dẫn tới cãi nhau. Ở nhà trong ThọCô
nghe thấy hết, cô trở ra trách cha rằng:
- Trước đây ông đã nhẫn tâm ruồng rẫy tôi, nay lại tham lam lễ vật. Nếu
không có cha nuôi thì tôi đã chết từ lâu rồi!
Vừa nói cô vừa gào lên khóc. Xóm giềng nghe thấy đều chạy đến. Lão
Vương kể hết đầu đuôi, mọi người đều bảo Vưu Đại như thế là sai. Thấy
thế, Vưu Đại chỉ vào mặt lão Vương nói:
- Nói riêng với nhau không xong, thì tôi phải kiện cho ra nhẽ.

Nói xong Vưu Đại bỏ đi.

Lão Vương uất quá ngất di, sau đó ông đến nhà bà mối Triệu kể lại chuyện
Vưu Đại đã đến nhà ông. Nghe xong, bà Triệu dậm chân nói:
- Chính mồm Vưu Đại đã nói ra, giờ còn muối mặt đến tranh! Song lần này
hắn nói đi kiện là hắn kiện thật đấy. Nếu hắn đi kiện, ép nó phải lấy chồng
thì phải làm thế nào, ông không thể không phòng bị.
- Lẽ nào lại để cho hắn cướp con gái của ta đi! - Lão Vương nói.
Thọ Cô khóc nức nở nói:
- Bà Triệu, đây là cha đẻ tôi đánh lừa để bán tôi đi làm vợ bé, tôi sẽ dứt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.