ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 46

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 2 (B)

Tam Bát thấy mọi người hỏi họ tên, khăng khăng không nói. Đến khi thấy
họ ghép cho mình là Sa Nhĩ Trừng, anh mới khai là Sương Tam Bát. Mọi
người cũng không biết phân giải thế nào, đành giải lên quan. Khi bỏ con
dao đẫm máu vào gánh đồ nghề, người ta thấy một gói lá sen, mở ra thì
trong đó là thịt trâu. Mọi người kêu ầm lên, không cần phải hỏi nữa, đúng
là nó giết người rồi. Lá thư bên cạnh xác chết nói tới việc mua giày thì chưa
chắc là của người khâu giày. Nhưng Sa là họ người Hồi, trong gánh lại có
thịt trâu mà người Hồi thường ăn. Con dao cắt da còn đẫm máu trên tay.
Thếthì đây đích thị là hung thủ, không còn nghi ngờ gì nữa.

Ngay đêm ấy, người ta giải Tam Bát và gánh đồ nghề lên huyện. Trình lên
quan rằng đã bắt được tên Sa Nhĩ Trừng (Sương Tam Bát) giết người. Còn
hai nhà Thái Bình Tuyền và Mục Kính Huyên thì trốn biệt tăm. Sa Nhĩ
Trừng chạy như bay về chùa mới hoàn hồn. Anh thấy việc kì lạ ấy như một
giấc mộng. Anh nhớ rõ hình ảnh người thợ giày cầm dao, nhưng mình thì
chạy thoát. Không biết sau đó người ta nhặt được bức thư, tìm thấy thịt
trâu, và khai tên là Sương Tam Bát, không chịu nhận là Sa Nhĩ trừng. Anh
tự nghĩ rằng: "Giết người là trọng tội. Mình lại là người giết người. Hơn
nữa nhà họ Thái lại biết mình họ Sa, nhân lúc mọi người đang hỗn loạn, thì
chạy trốn là tốt nhất". Rồi anh nói với nhà chùa rằng:
- Tôi đã gặp nhà họ Thái rồi, xin cảm ơn nhà chùa, tôi về.

Nhà chùa rất buồn. Sa Nhĩ Trừng lủi ra bến đò, lên thuyền. Sợ liên lụy đến
Tưởng Kỳ Tu, nên không về Nam Kinh. Anh lo lắng, cuối cùng đổi thành
họ Hải, tự là X.X. trốn tới Trường An. Thật là:

Cá thoát khỏi lưỡi câu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.